Hiển thị các bài đăng có nhãn ban-tre. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ban-tre. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Tuyển nhầm ô-sin là gái bao

Đến bây giờ thì tôi như tỉnh ngủ trước hành động của mình. Tôi đã vô tình biến chồng mình thành kẻ lăng nhăng, tạo điều kiện cho một cô gái bao bước vào nhà tôi làm bồ của chồng.

Gia đình tôi trăm công nghìn việc, vợ chồng đều bận rộn, ai ai cũng mải kiếm tiền nên con cái không chăm sóc được nhiều. Công việc của tôi còn bận hơn chồng nên khó mà chăm con được. Vì thế, tôi đã thuê một người giúp việc để việc nhà nhàn hạ hơn. Tôi cũng không phải làm mấy chuyện dọn dẹp, bếp núc vì thực ra cũng không có thời gian. Con cái thì cũng đi lớp xong tối thì người giúp việc đón về, đó là tôi cũng tạm yên tâm, tối về thì chơi với con. Chứ làm mấy việc nhà nữa thì không có thời gian quan tâm tới con.

Tôi thuê một cô gái do trung tâm giới thiệu. Nhìn cô này cũng cũ kĩ, chẳng xinh đẹp gì nên tôi yên tâm. Nói cho cùng thì nhà quê chân chất, chứ người xinh đẹp thì họ cũng chẳng đi làm giúp việc. Tôi nghĩ, người trẻ nhưng nhan sắc như cô ta thì có thể yên tâm được. Thuê người già, chân tay lại lóng ngóng, khó mà nuôi con.

Thế là cô gái ấy chính thức về nhà tôi, làm người giúp việc. Phải nói là cô này nhanh nhẹn thật, làm ăn hoạt bát, cái gì cũng chu đáo, đặc biệt là có sức khỏe. Cô này không ngại khó, ngại khổ, quần áo con cái ị ra, cô ấy cũng dọn lau chùi sạch sẽ. Bất cứ cái gì thấy bẩn là mang đi giặt tỉ mỉ, kĩ càng. Nói chung, tôi đáng khen cô giúp việc này và không có gì phàn nàn cả. Cô ấy ngoan ngoãn, lễ phép, chăm chút cả nhà như nhà mình vậy.

Tuyển nhầm ô-sin là gái bao - 1

Tôi vì mải công việc, ham làm nên quên mất những giây phút lãng mạn bên chồng con.

(ảnh minh họa)

Nhưng được một thời gian, tôi thấy quan tâm tới chồng mình thái quá. Ngay cả quần lót của chồng bẩn, cô ấy cũng hỏi là anh có giặt cái quần lót này không để giặt. Nói chung, những chuyện như thế nên tế nhị, muốn giặt thì giặt, không thì thôi, hỏi oang oang lên cả nhà làm cả nhà ngại.

Nhiều lần chồng đi chơi khuya về, cô này không ngủ sớm mà ngồi dưới nhà xem tivi, đợi chồng tôi về. Chồng về tới nhà là cô ấy nhanh nhẹn pha nước chanh, nước cam, rồi còn bật nước tắm cho chồng tắm, hỏi han đủ thứ. Tôi thì không làm được việc đó vì còn ru con ngủ, thế nên, cô ấy cứ lanh chanh làm hết cả. Nhiều khi tôi nghĩ bụng, liệu đàn ông thấy con gái như vậy có thích không nhỉ, tự nhiên lại có người lo cho mình mọi thứ trong nhà thì chả sướng.

Nhưng rồi suy nghĩ ấy cũng qua nhanh vì tôi không thể làm thay cô ấy được. Tùy, tôi cứ mặc kệ như vậy, vì công việc của tôi quá bận, nghĩ đến con cũng mệt rồi. Cô này xấu nhưng được cái thân hình khá là đẹp. Bình thường cô ấy hay mặc đồ thùng thình tôi không để ý. Nhưng hôm về quê, cô này mặc bộ bó sát thân, tôi thấy hơi choáng vì người cô ấy rất đẹp. Tự nhiên tôi cứ rạo rực trong người vì có chút lo lắng.

Tôi vì mải công việc, ham làm nên quên mất những giây phút lãng mạn bên chồng con. Nhưng khổ nỗi, chồng tôi cũng chẳng phải người chủ động gì, anh cũng cứ ỳ ra như thế, luôn để người khác lo cho mình. Anh không cần tôi lo, anh mặc kệ tôi, thích làm gì thì làm. Anh cũng không mấy khi hỏi về công việc hay mấy chuyện linh tinh của tôi. Hai vợ chồng cảm giác như chỉ đang gồng mình lên kiếm tiền mà thôi.

Bây giờ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra mà hôm vừa rồi, tôi về nhà thì bắt gặp người giúp việc cứ cầm cái áo của chồng tôi lên rồi hít hít, ngửi ngửi. Giống như đang cảm nhận mùi thơm của người mình yêu rồi nhìn ánh mắt rất thỏa mãn. Tôi hoảng quá, nghĩ là cô này đã phải lòng chồng tôi nên mới có hành động lạ như vậy.

Tuyển nhầm ô-sin là gái bao - 2

Thật khủng khiếp khi nghe những lời cô ta thốt ra. Hóa ra cô ta từng là gái làng chơi thật. Thảo nào, cô ta có những hành động kì quái, đáng sợ. (ảnh minh họa)

Thế rồi, tôi lập kế hoạch, nghĩ đến chuyện sẽ công khai phanh phui chuyện này nếu chồng tôi có ngoại tình với cô ta. Nghĩ lại cái thân hình bốc lửa của người giúp việc, tôi lại nổi da gà.

Và thật không thể tin nổi, hôm đó tôi bất ngờ về nhà thì bắt gặp chồng và người đàn bà đó đang hí húi với nhau. Họ ôm hôn nhau trước tivi, ngay trên ghế sofa không còn biết đến ai. Có lẽ họ cũng nghĩ tôi bận rộn như những ngày khác. Tôi thật không dám tin vào mắt mình. Tôi bắt quả tang, tát cho người con gái kia một cái thật đau rồi tống cổ cô ta ra khỏi nhà.

Tôi chửi cô ta là đồ cave, cô này không sợ mà còn trắng trợn: "Tôi là cave đấy, chính chị đã đưa tôi về đây nhưng lại không biết tôi đã từng làm gái à. Cái chuyện dụ chồng người khác là chuyên môn của tôi. Chị đừng nghĩ tôi sợ, đi thì đi, không có người này tôi lại có người khác".

Thật khủng khiếp khi nghe những lời cô ta thốt ra. Hóa ra cô ta từng là gái làng chơi thật. Thảo nào, cô ta có những hành động kì quái, đáng sợ. Dù đã đuổi được cô ta ra khỏi nhà nhưng tôi vẫn không yên. Tôi có cảm giác chồng của tôi là một gã lăng nhăng và không chịu từ bỏ chuyện này. Tôi hoảng quá, nếu như mọi chuyện tiếp diễn thì đúng là không còn cái gia đình này nữa. Hiện tại, tôi vẫn chưa nói chuyện với chồng nhưng hi vọng, anh sẽ vì chuyện này mà rút được kinh nghiệm, không đi lại con đường cũ. Tôi cũng cần thay đổi bản thân và cách sống của mình để cuộc sống vợ chồng hạnh phúc hơn! 

Lấy cớ không thể về nhà quá khuya, em nói sẽ ngủ lại nhà anh

Em vẫn còn xác định được mình đang làm gì. Em biết anh đang đứng bên cạnh vì thế đã giả bộ ngã, em biết anh sẽ đỡ em. Không những em không việc gì, anh còn ôm và chăm sóc em. Tất nhiên mục đích đã thành công, em thuận thế ôm anh luôn.

Xin phép cho em được xưng hô là em. Em là độc giả thường xuyên của các mục Tâm sự, Tình yêu hôn nhân. Xin giới thiệu đôi nét về bản thân.

Em đang là sinh viên, sống và học tập tại TP.HCM. Chuyện của em sắp kể ra đây có lẽ sẽ làm một vài người cảm thấy khó chịu nhưng các anh các chị cứ ném đá em thoải mái. Vì em viết tâm sự lên đây chủ yếu là được nghe lời chia sẻ, lời khuyên cũng như những lời lẽ không hay khác.

Phải nói như thế nào nhỉ? Em tự cảm thấy mình là đứa con gái không ra gì. Em sống buông thả một cách quá mức, chỉ cần em nhắm đúng đối tượng, em sẽ bằng mọi cách lôi họ lên giường để trói buộc họ lại với mình. Em yêu rất nhiều, không phải đó có phải là yêu hay trò đùa cá nhân. Một lúc em có thể gạ gẫm và đi chơi với vài ba người.

Những người nào em có tình cảm thực sự, em sẽ tìm cách trói buộc họ bên mình. Còn với những kẻ kia, gặp họ em phải đóng giả một khuôn mặt hiền từ, dịu dàng với mục đích moi mót của họ được một cái gì đó. Như vậy mới không phí công. Em sống khá thực tế, vật chất em luôn đưa lên hàng đầu.

Em có một thói quen và có lẽ đó cũng là sở thích. Em thích tăm tia những anh chàng hơn em từ 5 đến 10 tuổi, tuyệt đối không yêu đương nhăng nhít với những người cùng tuổi hoặc không nằm trong số tuổi kia. "Gừng càng già càng cay", nhưng em vẫn bất chấp. Em tham vọng đến mức bạn thân em nói rằng em là một con người đê tiện, thấy tiền là sáng mắt ra. Nhưng con người mà, ai chả thích tiền cơ chứ. Nói đến đây em đã bị chửi mắng nhiều chưa ạ?

Lấy cớ không thể về nhà quá khuya, em nói sẽ ngủ lại nhà anh

Em sống buông thả một cách quá mức, chỉ cần em nhắm đúng đối tượng, em sẽ bằng mọi cách lôi họ lên giường để trói buộc họ lại với mình (Ảnh minh họa)

Cách đây hơn một tháng, trong một lần đi bar, em đã gặp anh. Anh thuộc tuýp người mà em mong muốn. Anh 28 tuổi, làm kinh doanh, cao ráo và khá đẹp trai. Bàn em ngồi gần bàn anh, vừa nhận bàn là em đã nhắm anh rồi.

Em làm đủ mọi cách gây chú ý để anh phải sang bàn của em và đám bạn đang ngồi. Đám bạn của em toàn dạng xinh xắn, biết cách ăn mặc nên muốn gây chú ý cũng không quá khó. Sau một hồi nhảy nhót thì anh cùng bạn cũng sang bàn em chúc bia, có ý muốn nói chuyện và làm quen với tụi em. Không phải nói, tụi em vui như mở cờ trong bụng.

Kết thúc đêm ấy, đám con gái chúng em say khướt. Em vẫn còn xác định được mình đang làm gì. Em biết anh đang đứng bên cạnh vì thế đã giả bộ ngã, em biết anh sẽ đỡ em. Không những em không việc gì, anh còn ôm và chăm sóc em. Tất nhiên mục đích đã thành công, em thuận thế ôm anh luôn.

Sau buổi tối hôm đó, em và anh có nhắn tin qua lại và gọi điện. Tình cảnh vì đó mà cũng phát triển. Khi cách này đã thành công em lại nghĩ ra cách khác, làm như thế nào để anh phải yêu em.

Anh sống 1 mình tại 1 khu chung cư cao cấp, vì lấy cớ không thể về nhà quá khuya, em nói sẽ ngủ lại nhà anh (chuyện em đã sắp xếp từ trước). Em biết anh là người của công việc, lúc nào cũng công việc, công việc, điều đó làm em khá khó chịu. Và đương nhiên, buổi tối em ở lại nhà anh, cũng lấy cớ công việc mà anh để em bơ vơ.

Sau lần đó tần suất chúng em nói chuyện với nhau ngày càng ít hơn, cũng chẳng ngọt bùi như lúc trước. Em phải làm sao? Em đã lỡ có tình cảm với anh thật rồi. Em thực sự rất nhớ anh ấy. Mọi người có thể ném đá vì em xứng đáng bị như vậy. Ông bà xưa hay nói là "con nít ranh", em chắc thuộc loại đó. Em vì muốn làm quen được với trai giàu, thành đạt, nên thường chịu khó khoanh vùng ở những nơi thuộc dạng sang chảnh.

Em nên làm sao bây giờ, tính cách của em như vậy có kinh khủng và có thể sửa được không? Em bắt đầu thấy ngán ngẩm và muốn tìm một tình yêu thực sự.

Giúp người mình yêu tán gái.

Khi anh nhờ tôi làm cầu nối giúp anh và Mai, tôi lặng người, bối rối và khó xử.

Từ bé, tôi đã tự ti và mặc cảm về ngoại hình của mình. So với các chị em trong nhà, tôi là đứa xấu xí nhất: gầy gò, đen nhẻm, và không có một nét gì nổi bật. 20 tuổi, khi bạn bè cùng lứa xúng xính áo quần, làm đẹp, trang điểm, tôi vẫn thờ ơ, chỉ biết vùi đầu vào sách vở, tự thu mình trong cái vỏ ốc, ngại giao tiếp với mọi người.

Giúp người mình yêu tán gái - 1

Anh học cùng lớp đại học với tôi. Anh là chàng trai nổi bật nhất lớp: đẹp trai, da trắng, giọng nói thu hút và rất hay cười. Ngay từ năm đầu, anh đã được nhiều bạn gái trong lớp thương thầm nhớ trộm và tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng anh sẽ chẳng bao giờ để ý đến sự tồn tại của tôi nếu không phải vì Mai - cô bạn thân cùng trường khác khoa của tôi.

Hôm đó, tôi rất bất ngờ khi thấy tin nhắn của anh. Anh hẹn tôi nói chuyện sau buổi học. Tin nhắn của anh làm tôi hồi hộp và không khỏi thắc mắc, những suy nghĩ miên man trong đầu làm tôi không tập trung vào buổi học, chỉ mong hết giờ để được gặp anh. Nhưng buổi nói chuyện đầu tiên của tôi và anh làm tôi bất ngờ và có chút buồn. Anh chỉ nói về Mai, vì thường xuyên đến lớp tôi chơi nên anh đã để ý và thích Mai từ lâu. Anh hỏi tôi đủ chuyện về cô ấy, về tính cách, sở thích, hoàn cảnh và nhờ tôi làm cầu nối giúp anh và Mai. Tôi lặng người, không nói được câu gì sau khi nghe lời đề nghị của anh, tôi thấy chạnh lòng, bối rối và khó xử.

Giúp người mình yêu tán gái - 2

Dù rất buồn, nhưng tôi nảy ra ý nghĩ: để được gặp và nói chuyện với anh thì việc làm cầu nối cũng hay. Càng tiếp xúc với anh, tôi càng khó điều khiển tình cảm của mình. Tôi yêu anh và tôi sẽ giữ mãi tình cảm đó cho riêng mình, nếu không vì sự tình cờ Mai đã đọc được nhật ký của tôi. Tôi biết, cô ấy đã ngạc nhiên và bị tổn thương khi biết rằng, người bạn thân được cô ấy tin tưởng chia sẻ mọi thứ lại có tình cảm với người yêu mình. Mai đã tức giận và nói với tôi những lời nặng nề. Từ đó, tôi đã không thể xen vào chuyện tình cảm của anh và Mai, không được nghe anh nói chuyện và tiếp xúc với anh như trước.

Giúp người mình yêu tán gái - 3

Những lúc buồn và tuyệt vọng nhất, tôi chỉ biết về khóc trong lòng mẹ, mẹ nghe hết câu chuyện của tôi và lời khuyên duy nhất mẹ dành cho tôi: ""Không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết làm đẹp", nên con đừng buồn, hãy biết chăm chút bản thân hơn". Tôi nhận ra, mình đang ở cái tuổi đẹp nhất của đời người con gái, dù tôi không có những nét đẹp rạng ngời, không có làn da trắng như trứng gà, nhưng tôi vẫn có thể cải thiện cái thân hình gầy gò và tìm cho mình những bộ trang phục phù hợp. Thay đổi ngoại hình, tôi sẽ tự tin hơn trong giao tiếp. Mẹ nói đúng, tôi sẽ thay đổi.

Tôi trở lại trường học với tinh thần khá hơn. Cố gắng không nhớ về những chuyện không vui, tôi bắt đầu điều chỉnh lại cuộc sống của mình: ăn uống điều độ, nghỉ ngơi đúng giờ để cố gắng tăng cân. Một buổi sáng, tôi nhận được tiếng chuông điện thoại từ bưu điện, có một bưu kiện chuyển cho tôi, là của mẹ. Mẹ tặng tôi 4 lọ Tảo Mặt Trời Spirulina, kèm theo một tấm thiếp nhỏ: "Con gái xinh đẹp của mẹ, vẻ đẹp không chỉ ở bên ngoài, nó còn toát ra từ bên trong con người nữa. Mẹ mong rằng, món quà này sẽ giúp con tự tin hơn, có sức khỏe để tham gia vào các hoạt động xã hội và hòa đồng hơn với bạn bè. Hạnh phúc sẽ mỉm cười với con, chỉ cần con cố gắng thay đổi bản thân và tự tin lên. Mẹ yêu con nhiều lắm."

Giúp người mình yêu tán gái - 4

Nhờ Tảo Mặt Trời mẹ tặng, cùng với quyết tâm của bản thân, chỉ trong một thời gian ngắn, tôi tăng được 6 kg, da dẻ hồng hào, đầy sức sống. Thế giới của tôi đã không còn bó hẹp trong lớp học và căn phòng trọ chật chội. Dù không thể bỗng chốc từ vịt con xấu xí thành thiên nga xinh đẹp, nhưng tôi biết mình đang đẹp hơn và tôi thấy tự tin hơn. Tôi bắt đầu thích ăn diện và làm dáng. Một cô gái lầm lì ít nói và luôn tách khỏi đám đông như tôi đã thực sự thay đổi. Tôi trải nghiệm cuộc sống bằng những chuyến đi chơi xa cùng bạn bè, tham gia vào đội tình nguyện của trường, cười nói nhiều hơn, sống lạc quan và cảm thấy yêu đời. Tôi không còn mơ mộng tình yêu đơn phương với anh nữa, nhưng tôi tin với những gì tôi đã nỗ lực và thay đổi, tôi sẽ tìm được tình yêu của mình. 

7 anh chàng sẽ chỉ mang đau khổ và nước mắt đến cho chị em

Hãy tránh xa những anh chàng "thảm họa" này bởi những gì họ mang lại cho phái đẹp chỉ toàn là khổ đau và nước mắt.

Hãy tránh xa những anh chàng "thảm họa" này bởi những gì họ mang lại cho phái đẹp chỉ toàn là khổ đau và nước mắt.

1. Anh chàng coi công việc là "vợ cả"

Đó là những người đàn ông hoặc đam mê công việc thực sự, hoặc công việc của họ quá bận rộn. Khi mới yêu, bạn sẽ đề cao niềm say mê công việc của anh ấy. Nhưng khi đã yêu lâu, đặc biệt là sau khi kết hôn, điều đó lại trở thành thảm họa với cuộc sống của bạn.

Anh chàng coi công việc là "vợ cả" sẽ liên tục nghe điện thoại khi ở nhà, khi hẹn hò với bạn. Có khả năng anh ta thường xuyên ngồi dán mắt vào máy tính đến nửa đêm mà chẳng cần biết bạn đang buồn bực hay đau khổ ở trên giường.

2. Người đàn ông đã có gia đình

Sự trải đời, kinh nghiệm sống, tâm lý... là thế mạnh tạo nên sức hút của đàn ông có vợ. Thêm vào đó, nếu bạn là một cô gái chưa chồng thì không thể phủ nhận những người đàn ông đã lập gia đình luôn khiến bạn ít nhiều ngưỡng mộ. Tất cả những điều đó khiến nhiều cô gái mù quáng bước chân vào mối quan hệ với một anh chàng đã có nơi có chốn.

Nhiều khi biết đó là mối quan hệ "chẳng lành" song họ thực sự không lường trước được những thảm họa mà mình sẽ phải đối mặt. Dù thế nào, yêu người đàn ông có vợ cũng gây tổn thương cho cả bạn, cả chàng và vợ của anh ta.

3. Anh chàng lợi dụng

Mục đích của người đàn ông lợi dụng là yêu để trục lợi cho bản thân. Có hai vấn đề ở phụ nữ đàn ông đều có khả năng lợi dụng, một là vật chất, hai là thân xác. Có những anh chàng yêu chỉ để đưa bạn lên giường. Một số khác lại xác định người yêu là nơi vay tiền vô thời hạn, nơi có thể mượn xe, sống nhờ... Tất cả những người đàn ông này đều gây "thảm họa" đối với chị em phụ nữ.

7 anh chàng sẽ chỉ mang đau khổ và nước mắt đến cho chị em 1

Những anh chàng này bị cho là "thảm họa" vì họ mang lại cho phái đẹp chỉ toàn là khổ đau và nước mắt (Ảnh minh họa).

4. Anh chàng bám váy mẹ

Không cần nói ra thì bạn cũng đủ hình dung về nỗi thảm họa khi yêu phải một chàng trai bám váy mẹ như thế nào. Mọi việc dù bé như con kiến chàng cũng phải hỏi ý kiến mẹ mình. Hẹn hò với bạn gái thì chàng cũng liên tục nhận được những lời căn dặn của mẹ qua điện thoại... Nỗi thảm họa lớn nhất mà bạn có nguy cơ đối mặt đó là chàng sẽ không tôn trọng bất cứ ý kiến nào của bạn mà chỉ coi mẹ là thước đo cho mọi chuẩn mực.

5. Anh chàng tự mãn về bản thân

Kiểu đàn ông này luôn cho rằng sự hiện diện của mình là món quà lớn mà thượng đế ban tặng cho phái đẹp. Anh ta lúc nào cũng thầm vỗ ngực: "Yêu anh là may mắn của đời em". Yêu một chàng trai như thế, bạn luôn thấy mặc cảm vì tình yêu của chàng chẳng khác gì sự ban ơn, mình còn nhiều thiếu sót so với chàng. Hơn thế nữa, bạn sẽ stress vì yêu phải anh chàng đầy rẫy những khuyết điểm nhưng lúc nào cũng tự coi mình là hoàn hảo.

6. Anh chàng "bảo hộ"

Người đàn ông này coi mình mang sứ mạng "bảo hộ" cho phụ nữ. Đặc biệt là người phụ nữ của anh ta, anh ta coi trọng việc gìn giữ người phụ nữ đó khỏi những thành phần xấu trong xã hội. Điều này nghe qua thì tích cực, song mặt trái của nó là anh ta muốn áp đặt mọi thứ của mình lên đối phương.

"Mặc cái đó xấu lắm, em phải mặc cái này"/ "Đừng có đi đến đấy, không tốt đâu", "Ở nhà đi thôi, việc đó làm thì có ích gì"... là những lời căn dặn thường xuyên của một chàng trai "bảo hộ". Yêu một anh chàng như thế, từ việc ăn mặc, công việc, lời nói... của bạn cũng bị anh ta chỉnh đốn.

7. Chàng trai phụ thuộc

Nét đặc trưng nhất ở kiểu người này là anh ta không thể tự quyết định được vấn đề gì. Bạn sẽ vui mừng khi thấy chàng thường xuyên hỏi mình ý kiến về việc này, việc kia song một thời gian sau, bạn sẽ phát điên khi chàng không bao giờ biết cái gì đúng, cái gì sai, điều gì nên làm và điều gì không nên...

Vì quen phụ thuộc vào người khác nên rất có thể, ạn sẽ là nơi chu cấp tiền dài hạn cho chàng. Anh ta không đủ khả năng tự kiếm tiền nuôi sống bản thân mình.

"Chuyện ấy" đến tự nhiên sau những đêm World Cup

Đó là câu chuyện của mùa World Cup trước, khi em - người vợ tuyệt vời của tôi khi ấy là cô bé hàng xóm có niềm đam mê đặc biệt với bóng đá. Rồi sau nhiều đêm xem bóng cùng nhau, cả hai đã yêu nhau tự lúc nào và "chuyện ấy" đến vào một đêm ăn mừng chiến thắng.
  
Ở cùng khu tập thể với nhau nhưng tôi và em chẳng mấy khi chạm mặt, chuyện trò. Phần vì giờ đi làm của tôi và em khác nhau, phần vì tôi thấy em chẳng có gì thú vị. Một cô gái thấp bé nhỏ con, nước da ngăm ngăm lại sở hữu cái trán dô bướng bỉnh, chỉ duy nhất nụ cười "tỏa nắng" của em đôi lúc khiến tôi cảm thấy thích thú. Nhưng chỉ chỉ thế thôi là chưa đủ với tiêu chuẩn gái xinh, chân dài, da trắng mà tôi vẫn "nhắm" đến.

Mùa hè đến, mùa World Cup tưng bừng, dĩ nhiên, một thằng đàn ông như tôi không thể không xem bóng, càng không thể không ngủ nướng khi đã thức trọn một đêm ôm chiếc tivi. Nhưng ngày nào cũng vậy, mới sáng sớm tinh mơ, tôi đã bị đánh thức bởi tiếng hát không thể tệ hơn của cô bé hàng xóm.

Bực bội vì bị đánh thức nhiều lần, tôi chạy thẳng sang nhà hàng xóm, góp ý với bố mẹ cô bé và yêu cầu cô bé không cất giọng "oanh vàng" đó vào mỗi sáng sớm nữa. Và hành động dứt khoát của tôi lập tức có tác dụng, ngay ngày hôm sau, tôi có thể tận hưởng trọn vẹn thời gian ngủ nướng buổi sáng trước khi phải dắt xe đi làm.

Nhưng cũng từ hôm đó, mỗi lần đi làm về, dắt xe qua hàng xóm, tôi nhận được ánh mắt "hình viên đạn" của cô bé và cái lườm dài thườn thượt. Có lẽ, từ sau lần bị tôi "mét" với bố mẹ, cô bé càng không ưa tôi hơn.

Nhưng thật bất ngờ, vào một buổi tối, khi tôi đang xem bóng bỗng cô bé xuất hiện ngay trước cửa, thỏ thẻ giọng "oanh vàng": " Anh cho em xem bóng ké với nhé, ti vi nhà em bị hỏng mà Bồ Đào Nha của em đang đá". Vừa nói, cô bé vừa lao vào gần chỗ tôi ngồi hào hứng tiếp tục xem bóng, hò hét chả kém gì cánh đàn ông. Tôi đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác trước kiến thức quá rộng và sâu của cô bé với bóng đá. Thì ra lâu nay, cô bé hàng xóm cũng là một fan cuồng của bóng đá mà tôi không hề hay biết.

Rồi những trận sau đó, cứ trước 15 phút trước khi bắt đầu, cô bé lại sang nhà tôi cùng tôi xem bóng, mặc dù tôi biết tivi nhà nàng đã hoạt động trở lại. Tôi chưa kịp hỏi, nàng đã vội giải thích: " Tivi nhà em sửa được rồi nhưng anh vẫn cho em xem ké với nhé. Em ở nhà xem một mình cũng buồn, hơn nữa, mỗi khi đến đoạn cao trào em lại hò hét cổ vũ khiến bố mẹ em mất ngủ".

Chuyện ấy đến tự nhiên sau những đêm World Cup

Thầm cảm ơn cái tivi biết "hỏng đúng lúc" của nhà em mùa World Cup trước (Ảnh minh họa)

Dĩ nhiên là tôi đồng ý, bởi vừa xem bóng, lại được vừa được ngồi cạnh cô bé sôi nổi, đáng yêu như em thì còn gì bằng. Càng tuyệt vời hơn khi tôi và em là hai người hâm mộ hai đội bóng khác nhau, thật thú vị khi trong trận đấu, em cứ xem tôi như là kẻ thù vậy. Em dùng mọi cách, mọi "thủ đoạn" để dìm hàng đội bóng yêu thích của tôi. Đã có những hai đứa cùng tranh luận như hai người tường thuật trực tiếp bóng đá chuyên nghiệp vậy, cứ thế, không khí căng thẳng cho đến cuối trận đấu. Kết thúc trận đấu hôm đó, nếu đội tôi thua, mặt em phấn khởi cứ như thể vừa nhặt được cái gì quý giá lắm vậy. Nhưng hình như tôi không thấy tức tối vì điều đó, bởi khi ấy, nhìn em rất đáng yêu.

Có lần, Bồ Đào Nha của em vào trận, đến sát trận đấu mà vẫn chưa thấy em đâu, tôi thực sự cảm thấy lo lắng. Cả trận đó, tôi không thể tập trung xem bóng bởi thấy thiếu vắng thực sự. Sáng hôm sau, hỏi bố mẹ nàng mới biết, hóa ra cô nàng bị ốm sốt vì trận dầm mưa ngày hôm trước.

Trận chung kết, chính tôi là người chủ động "mời" em sang nhà xem bóng cùng. Riêng hôm đó, cả hai đều cùng chung quan điểm vì cùng muốn Tây Ban Nha chiến thắng. Mỗi khi có pha bóng gây cấn, em hò hét máu lửa còn hơn cả tôi. Rồi khi cầu thủ để lỡ cơ hội ghi bàn, em cũng dậm chân, dậm tay, vò đầu bứt tai chả kém gì cánh đàn ông. Nhưng không hiểu sao, tôi lại thích nhìn em vào lúc ấy. Có lẽ, niềm đam mê bóng đá đã khiến tôi gần em hơn, và yêu em mê mệt.

Tây Ban Nha chiến thắng, cả tôi và nàng cùng hét lên ôm nhau cười khoái trá, khoảng một phút sau đó, chợt nhận ra điều gì, em vội vàng buông tay ra và mặt ửng đỏ vì xấu hổ. Nhưng tôi đã kịp kéo lại và thì thầm: " Anh yêu em". Nàng mặc dù thoáng chút bối rối nhưng cũng kịp gật đầu e lệ trước lời tỏ tình đột ngột của tôi. Hóa ra, chúng tôi đều đã có tình cảm với nhau từ rất lâu trước đó.

Và tối hôm đó, chúng tôi đã ăn mừng chiến thắng theo một cách riêng, khi cả hai đều lần đầu làm "chuyện ấy". Nàng mãi mãi thuộc về tôi và một đám cưới hạnh phúc diễn ra một năm sau đó.

Và giờ đây, trong khi bạn bè tôi, đứa thì phải lén vợ như mèo ăn vụng để bật ti vi xem bóng đá, đứa thì trốn bạn gái để vào quán cà phê ngồi cùng hò reo với đồng đội, chỉ riêng tôi là người hạnh phúc nhất khi được kề bên vợ với một mâm thức ăn đầy toàn những món khoái khẩu và một chiếc ti vi to đùng.

Vợ chồng tôi cùng ăn cùng xem, thỉnh thoảng ngắm trộm thằng "cún con" đang ngủ ngon lành trên nôi gần đó. Và tôi biết, đó là hạnh phúc lớn lao nhất của cuộc đời mình. Thầm cảm ơn cái tivi biết "hỏng đúng lúc" của nhà em mùa World Cup trước. 

Anh chồng hư hỏng đeo bám phá vợ chồng tôi

Khi anh trai biết tin chúng tôi dọn về quê để buôn bán anh đã xuống phá khoá vào nhà để ở.

Tôi và anh yêu nhau được ba năm thì chúng tôi kết hôn, khi biết rõ về hoàn cảnh của anh tôi lại càng yêu anh hơn.

Nhà anh có ba anh em nhưng anh lại là cùng mẹ khác cha với những người anh em còn lại. Anh tâm sự về cuộc sống cơ cực của mình. Từ lúc anh sinh ra được vài tháng tuổi thì người anh cùng mẹ khác cha bị bắt vì tội cướp tài sản phải ngồi tù 10 năm, anh nói trong thời gian đó cuộc sống của anh là hạnh phúc nhất.

Anh cũng được đi học và chơi như bao bạn bè khác, nhưng khi anh trai đi tù về cuộc sống của anh toàn là những bóng tối không lối thoát. Anh thường bị anh trai đánh không thương tiếc, bắt đi làm phụ hàng cơm, hàng phở từ sáng sớm, tới tối mịt mới được về, muốn đi chơi cũng phải xin phép. Thậm chí, anh chỉ được đi chơi đúng mười phút nếu mười phút mà anh không về người anh trai lại đánh anh một trận đòn thừa sống thiếu chết. Nghe anh kể mà nước mắt tôi cứ ứa ra bởi tôi nghĩ không nhẽ giữa đất thủ đô lại có một người cơ cực có thể nói giống như trong phim vậy.

Bằng tuổi anh thì bao bạn khác được cắp sách tới trường, còn anh thì lại là lao động chính ở trong nhà. Cuộc sống của anh tưởng chừng như được bước sang trang mới khi nhà anh ở được bồi thường và chuyển lên chung cư. Nhưng khi chuyển nơi ở, người anh trai nọ đã cấm không cho anh bước chân vào nhà vì anh không có tên trong hộ khẩu và là con riêng của mẹ anh nữa.

Khi biết tin đó mẹ anh đã bán chung cư và chia tiền ra làm ba phần, anh trai anh được một phần, hai phần còn lại là của chị gái và một phần là của anh. Lúc đấy vì còn trẻ và chưa suy nghĩ nên làm gì nên anh đã bàn với mẹ anh mua một ngôi nhà nho nhỏ để ở nếu có thừa tiền thì anh xin vốn làm ăn.

Còn anh trai anh khi nhận được tiền đã nghe lời vợ mang một phần về Thái Nguyên mua đất, xây nhà, số tiền còn lại anh ta nướng sạch vào lô đề. Cứ tưởng chừng chia phần như thế là đã xong ai ngờ được hai tháng sau anh ta xuống Hà Nội dắt theo cả vợ cả con xuống xin tá túc một thời gian.

man6-5765-1403320110.jpg
Ảnh minh họa: Istock.

Những tưởng hai vợ chồng anh tu chí làm ăn nhưng không ngờ số tiền chia phần đó không còn, anh, chị xuống đây ăn bám mọi người. Thực sự mà nói trong thâm tâm tôi biết vợ chồng anh chị xuống đây làm gì. Rồi một tuần sau, khi đã có hơi men, người anh trai kia tuyên bố với mọi người rằng: "Nhà đó là nhà của tôi, còn thằng Tuấn chỉ là con ngoài giá thú nên không có tư cách gì ở trong nhà này". Vì chồng tôi nghĩ thương mẹ nên đã không muốn làm ầm chuyện lên. Nhưng tôi biết anh rất là buồn khi có một người anh trai như vậy.

Có lẽ cũng trong thời gian bị áp lực như vậy nên sau khi cưới nhau hơn một năm mà chúng tôi vẫn chưa có con. Gần Tết năm ngoái mẹ chồng tôi bị bắt, trong thời gian bị bắt bà có giao hết giấy tờ nhà cho chúng tôi. Và có dặn dò chúng tôi một số chuyện, khi người anh chồng kia biết tin anh ấy bảo vợ chồng tôi bán căn nhà này đi để chạy chữa cho mẹ anh, nhưng hai vợ chồng tôi không đồng ý bán nhà mà đi vay mượn tiền để chạy án cho bà.

Người ta thường bảo "đã nghèo lại mắc cái eo". Cái lúc khó khăn nhất thì tôi lại có thai, cuộc sống vốn đã khó khăn thì lại khó khăn hơn. Tôi bàn với anh bán hết những đồ có giá trị trong nhà để về quê làm ăn, còn nhà thì để cho người ta thuê.

Khi anh chồng biết tin chúng tôi dọn về quê để buôn bán anh đã xuống phá khoá vào nhà để ở, chúng tôi cũng biết trước mục đích của anh khi xuống Hà Nội nên hai đứa đã bán hết đồ có giá trị đi. Số tiền chúng tôi phải bỏ ra để chạy chữa cho mẹ chồng cũng ngót nghét trăm triệu. Nhưng tôi chợt nhận ra những gì vợ chồng tôi làm mọi người trong họ hàng của anh biết nhưng họ coi đó chả là gì trong mắt họ cả.

Tôi có bầu tới bây giờ cũng được 5 tháng nhưng chưa bao giờ tôi nhận được một lời hỏi thăm từ phía họ hàng nhà chồng cả. Nhưng dì của anh lại trách móc tôi, bảo anh về xem lại vợ đi, chả bao giờ gọi điện cho dì hỏi thăm. Tôi thiết nghĩ vợ chồng tôi đã có trách nhiệm lo hết cho mẹ anh thì cần gì phải gọi dì nữa. Liệu chúng tôi đã làm gì sai để mọi người phải nghĩ như vậy? Chúng tôi phải làm gì đây khi anh chồng ngày càng quá đáng. 

Đời đã nhúng chàm, thôi để em đi...

Hi vọng rằng trong trái tim anh sẽ có một chữ "Hận" thật lớn sau sự ra đi lần 2 này của cô.

Đứng tần ngần trước ngôi nhà 2 tầng khang trang, nước mắt Tâm không ngừng tuôn rơi. Cô cảm thấy một nỗi đớn đau không thể nào dịu đi nổi mỗi khi nhìn thấy hình ảnh thân thương này. Nhưng trách ai được khi mọi chuyện đã trở nên quá muộn màng.

- "Tâm, có phải em không?"

Chỉ cần nghe giọng thôi Tâm cũng biết đó là ai. Bao năm qua,giọng nói đó vẫn không hề thay đổi, vẫn trầm ấm và thân thương. Đó là Huy - người mà hơn 2 năm trước cô còn gọi anh là chồng. Nhưng giờ thì mọi thứ đã đổi khác. Tâm trở thành kẻ không thuộc về ngôi nhà ấy, không thuộc về người đàn ông đang đứng trước mặt cô chỉ vì sự tham lam, ích kỉ của mình.

Phải đắn đo rất nhiều Tâm mới quyết định đặt chân vào ngôi nhà mà cô đã từng khăng khăng phải "ra khỏi nơi địa ngục này". Mỗi bước chân đi quanh ngôi nhà là một nhát dao cứa vào lòng cô. Ngày ấy sao mà cố tối mắt, tối mũi chỉ vì đồng tiền. Cô đã vứt bỏ tất cả để chạy theo một gã đàn ông giàu có đem lòng yêu cô. Cuộc sống kim tiền làm cô lóa mắt:

- "Em giờ thế nào rồi?".

Tâm cứ nghĩ có ngày gặp lại thế này, chắc chắn anh sẽ tát vào mặt cô những cái tát trời giáng. Chuyện dơ xấu mà cô đã làm với anh không chỉ khiến anh xấu hổ với mọi người mà còn buộc anh phải gánh một khoản nợ quá lớn. Những tội lỗi đó làm sao có thể dễ dàng bỏ qua. Vậy mà anh vẫn đối xử tốt với cô, vẫn hỏi han, quan tâm như hai người bạn cũ:

- "Em ổn, cảm ơn anh!"

Tâm cố nói ra những điều đó để không phải xấu hổ và không khiến anh thêm bận tâm về mình. Nhưng đôi mắt cô không giấu được nỗi buồn:

- "Có phải anh ta bỏ em rồi không?"

Tâm không nói gì, cô thấy nhục nhã vô cùng. Chính cô là người đã rời bỏ anh, cuỗm theo cả đống tiền để chạy theo trai vậy mà giờ đây quay về anh vẫn tử tế với cô. Sự tử tế này càng khiến cô không còn mặt mũi nào để đối diện với anh.

Đời đã nhúng chàm, thôi để em đi... - 1

Tâm không nói gì, cô thấy nhục nhã vô cùng. Chính cô là người đã rời bỏ anh, cuỗm theo cả đống tiền để chạy theo trai vậy mà giờ đây quay về anh vẫn tử tế với cô. (Ảnh minh họa)

Hơn 2 năm trước, cô không bằng lòng với cuộc sống vợ chồng bình thường nên đã bỏ anh khi có một gã đàn ông dỗ ngon, dỗ ngọt yêu hắn. Lúc đó cô thấy hắn giàu có, sang trọng, những gì hắn mua cho cô đắt tiền, có giá trị nên cô bị mờ mắt. Đồng tiền đã làm cho trái tim cô hóa đá. Ngày cô ra đi, anh chạy theo níu tay vợ cầu xin ở lại nhưng cô vẫn lạnh lùng. Cô mơ mộng về một chân trời màu hồng với người tình nên dứt bỏ mọi tình nghĩa với người chồng tội nghiệp của mình.

Mang theo cả đống tiền thôi chưa đủ, trước khi đi cô còn vay mượn khắp nơi để lấy tiền vốn riêng cho mình sau đó để mặc anh một mình trả nợ. Cô biết mình tàn nhẫn nhưng đồng tiền không tha cho lương tâm của cô. Cô đã đối xử với người chồng yêu thương mình theo một cách tàn độc nhất.

Nhưng ở đời, gieo nhân nào gặt quả ấy.Chỉ hơn 1 năm sau khi sống phè phỡn với người tình cô bị hắn phụ bạc. Hắn thực chất chỉ là một tên lười lao động, chuyên lừa gạt người khác bằng vẻ ngoài sang chảnh giả tạo của mình. Hắn ta tiêu hết số tiền mà cô mang theo để phòng thân, quất ngựa truy phong xong rồi bay biến. Lúc đó cái thai trong bụng cô cũng bước sang tháng thứ 3.

Một mình thân gái nơi đất khách quê người, không thân thích, không bạn bè, không tiền bạc... Tâm đành chấp nhận bỏ đi đứa bé và làm cái nghề bán thân nuôi miệng để tồn tại qua ngày. Mỗi lần tiếp những gã đàn ông ham của lạ, thân xác cô nhơ nhớp, bẩn thỉu lại khiến cô muốn chết đi cho hết một kiếp đời lầm lạc. Nhưng vì nghĩ đến anh ở quê, nghĩ đến người đàn ông đã yêu mình, khốn khổ vì mình cô lại phải cố gắng.

Hơn 1 năm làm việc, cô dành dụm được một khoản tiền lớn để quay về quê. Gặp lại anh hôm nay là điều cô đã chuẩn bị tâm lí từ trước nhưng sao vẫn thấy đắng cay:

Đời đã nhúng chàm, thôi để em đi... - 2

Tâm phải làm thế để anh quên cô. Hi vọng rằng trong trái tim anh sẽ có một chữ "Hận" thật lớn sau sự ra đi lần 2 này của cô. (Ảnh minh họa)

- "Em về rồi, hãy ở lại với anh. Thực sự anh vẫn yêu em nhiều lắm, chưa bao giờ anh hết yêu em cả. Chuyện cũ đã qua thì cho qua luôn em ạ. Em đợi anh đi chợ, mua chút đồ về nấu cơm nhé".

Anh đi rồi, cô biết những lời anh nói là thật tâm nhưng biết làm sao được khi con người cô không còn xứng đáng với tình yêu đó. Tâm đặt lên bàn số tiền lớn mà cô dành dụm được, coi đó như một sự trả ơn với anh:

- "Anh nghĩ tôi thích ăn mấy món nhà quê mà anh nấu chắc. Vì chấn ngấy cái sự nghèo nàn này mà tôi ra đi nên giờ càng khó khăn thì tôi lại càng không quay về. Tôi sẽ tìm một người đàn ông khác giàu hơn, lo được cho tôi hơn chứ sao lại quay về bên anh chứ? Thật nực cười. Số tiền này là trả lại cho anh vì năm xưa tôi nợ. Đừng từ chối vì anh cũng cần nó!"

Lời lẽ bức thư sao mà cay nghiệt. Nhưng Tâm phải làm thế để anh quên cô. Hi vọng rằng trong trái tim anh sẽ có một chữ "Hận" thật lớn sau sự ra đi lần 2 này của cô. Chỉ có như thế anh mới hạnh phúc được. Còn cô, cô không có cơ hội và cũng không dám bên anh khi đời mình đã nhúng chàm. 

Người đàn bà đó, cho không cũng chẳng thèm

Với anh, người đàn bà như tôi chẳng là gì, vì trong mắt anh, tôi là loại đàn bà chuyên đi bám vào đàn ông khác để tiến thân, để vụ lợi.

Bao nhiêu chuyện anh chẳng hiểu được con người tôi, chẳng nhìn thấy mà chỉ nhìn vào mỗi chuyện, tôi đang yêu một người đã từng là chồng của bạn thân. Người đàn ông này giàu có, đẹp trai và theo anh, chính anh ấy đã bị tôi dụ dỗ nên mới chia tay mới vợ.

Trước đây, người ta có mối lái anh cho tôi nhưng tôi không thích anh. Khi đó, tôi cũng chưa yêu người hiện tại nhưng bây giờ, anh có lý do để đổ cho tôi rằng, trước đó, tôi đã yêu chồng của bạn thân nên từ chối anh. Tôi không hề có ý nghĩ ấy, chỉ là chúng tôi không hợp nhau, tôi không thấy cảm tình với anh và chúng tôi cũng không thể nào yêu nhau được. Tôi chỉ coi anh như bạn, nhưng có lẽ, anh không chịu chấp nhận sự thật này. Anh đeo đuổi tôi mãi, nhắn tin gọi điện cho tôi mời đi cà phê rất nhiều. Và cũng quá nhiều lần tôi từ chối anh. Tôi không muốn cố yêu một ai đó dù tôi cũng chẳng còn trẻ trung gì.

Tôi nói với anh rằng, chúng tôi chỉ có thể là bạn. Có thể, cách từ chối thẳng thừng của tôi khiến anh không hài lòng, anh bực tức, khó chịu. Anh bảo tôi là người vô duyên này kia. Nói chung, không ăn được thì đạp đổ, các cụ nói chẳng sai bao giờ.

Người đàn bà đó, cho không cũng chẳng thèm - 1

Tôi biết, cô ấy hận tôi cũng là đúng vì bây giờ, tôi là vợ của chồng cô ấy. Một người phụ nữ dù đã chia tay nhưng khi biết tin người cũ của mình có người mới vẫn thấy ghen tị, khó chịu.

(Ảnh minh họa)

Bạn bè chơi cùng với tôi và anh bảo sao anh không theo đuổi tôi nữa, họ tin là tôi chân tình, tốt bụng. Nhưng anh bĩu môi dài thườn thượt. Anh bảo: "Có cho không tôi cũng chẳng thèm, cái loại đi yêu chồng của bạn thân thì hay ho gì".

Anh xuyên tạc sự thật. Anh đổ cho tôi tội cướp chồng của bạn. Tình yêu, anh thật sự có hiểu điều đó không. Tôi đã từng thích chồng của bạn, nhưng tôi không làm gì để ảnh hưởng tới bạn cả. Tôi chân thành, tôi yêu anh nhưng chỉ giấu trong tim. Cho tới ngày anh li dị vợ, tôi mới dám thổ lộ với anh và chúng tôi đến với nhau sau khi anh thú nhận cũng có tình cảm với tôi.

Tôi đã cô gái chưa chồng, chọn con đường này là đánh đổi tình bạn, tình yêu. Tôi hi sinh một người bạn vì cô ấy không thể nào chấp nhận chuyện này. Cô ấy đã chia tay anh nhưng lại vu khống, tôi là kẻ chia rẽ tình cảm ấy. Trước khi anh và vợ trục trặc, tôi chưa từng can thiệp.

Tôi biết, cô ấy hận tôi cũng là đúng vì bây giờ, tôi là vợ của chồng cô ấy. Một người phụ nữ dù đã chia tay nhưng khi biết tin người cũ của mình có người mới vẫn thấy ghen tị, khó chịu. Cô ấy không chơi với tôi khi biết tin tôi đã cưới chồng cũ của cô ấy. Tôi chấp nhận chuyện này.

Yêu chồng cũ của bạn là quyền của tôi, tôi đâu có sai trái gì. Anh bỏ vợ thì tôi được quyền yêu chứ?

Người đàn bà đó, cho không cũng chẳng thèm - 2

Tôi sống là tôi, là chính mình, yêu và hết lòng vì tình yêu dù ai có nghĩ tôi đê tiện cũng được, tôi chấp nhận... (Ảnh minh họa)

Còn người đàn ông từng theo đuổi tôi, khi biết tin tôi yêu người đó, anh ta càng cay cú khó chịu. Anh ta nói với bạn bè của tôi rằng tôi là loại đàn bà không ra gì, cướp chồng người. Tôi có thừa sức yêu một người chưa có vợ con nhưng tôi chọn anh, người đã có gia đình còn nguyện hi sinh cả tình bạn dù tôi chẳng phải kẻ chen ngang. Khi hai người họ li dị, tôi mới quyết tâm cưới anh. Tôi nào dám cướp chồng ai. Tôi chọn anh vì tôi yêu anh, đó là tình yêu thực sự. Còn để lấy một người giàu có, đẹp trai, chưa có gia đình, dù nhiềug còn vướng bận, tôi đón nhận mà cũng bị khinh miệt. Tôi không hiểu nổi người đời nghĩ gì, quan niệm thế nào về tình yêu. Thật chua chát, nhưng không sao. Tôi sống là tôi, là chính mình, yêu và hết lòng vì tình yêu dù ai có nghĩ tôi đê tiện cũng được, tôi chấp nhận... 

Chồng lạnh nhạt vì tôi bị sảy thai

Lúc đầu anh còn an ủi, động viên tôi, nhưng dần anh đã thay đổi, thường xuyên về nhà muộn trong tình trang say xỉn.

Tôi và anh cưới nhau đã được gần ba năm. Ban đầu, chúng tôi chưa hề có ý định sinh con vì còn muốn tận hưởng cuộc sống vợ chồng son lãng mạn. Nhưng cả hai bên gia đình giục quá, bố mẹ lớn tuổi muốn có một đứa cháu để bế bồng nên chúng tôi đành phải chiều lòng các cụ. Nhưng một năm, rồi hai năm trôi qua, tôi và anh vẫn sinh hoạt đều đặn mà vẫn chưa có con. Bố mẹ sốt ruột, chúng tôi bắt đầu lo lắng liền đi khám bác sĩ.

Kết quả xét nghiệm cho thấy tôi bị buồng trứng đa nang mà theo bác sĩ nói đây là một trong những căn bệnh chủ yếu gây vô sinh hiếm muộn. Khi biết mình khó mà có được thiên chức làm mẹ, tôi buồn bã và thất vọng vô cùng. Chồng tôi tuy cũng không vui vẻ gì nhưng không phải vì thế mà tỏ ra lạnh nhạt với tôi. Ngược lại, anh luôn động viên tôi chạy chữa để mong một ngày mình có thể được làm bố. Anh luôn chủ động đưa tôi đi khám ở tất cả những nơi được giới thiệu là phòng khám hàng đầu trong việc chữa vô sinh hiếm muộn. Sau bao nhiêu cố gắng, cuối cùng, tôi đã được mang trong mình một sinh linh bé bỏng.

Khỏi phải nói anh sung sướng và hạnh phúc như thế nào. Khoảng thời gian mang thai những tháng đầu tiên, anh chăm sóc tôi chu đáo vô cùng. Anh chẳng để tôi đụng vào bất cứ việc nhà nào vì chỉ sợ tôi sơ suất một chút là sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Mới mang thai được hơn hai tháng, anh đã rủ tôi đi ngắm dần đồ cho em bé, từ tã lót, bình sữa, đồ chơi cho đến quần áo sơ sinh... cái nào cũng xinh xắn dễ thương vô cùng. Chúng tôi mong chờ đến ngày sinh em bé thật gần, mặc dù còn tận vài tháng nữa, vậy mà anh lúc nào cũng tỏ ra sốt ruột. Nhìn anh tất bật với việc nhà rồi lại tranh thủ hỏi han, sờ bụng tôi, thì thầm với đứa con đang dần thành hình, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.

Nhưng niềm hạnh phúc kéo dài chưa đầy ba tháng thì tôi bị sảy thai. Hôm ấy, tôi vội vàng chuẩn bị đi làm vì dậy muộn nên không may bị trượt chân trong nhà tắm. Cú ngã không quá nghiêm trọng, nhưng cũng đủ làm cho tôi mất đi đứa con trong bụng. Kể từ sau hôm ấy, tôi trở nên buồn rầu, u uất, luôn tự dằn vặt bản thân mình.

girl56-1130-1403323621.jpg
Ảnh minh họa: Voices.

Còn anh tỏ ra rất chán nản. Mặc dù không hề trách cứ tôi, nhưng tôi biết anh thất vọng lắm. Anh đã không ngừng nhắc tôi phải cẩn thận vì khó khăn lắm chúng tôi mới có con. Vậy mà tôi lại chủ quan không nghe lời anh dặn. Tôi buồn bã, anh cũng chẳng vui vẻ gì. Anh an ủi, vỗ về tôi nhưng khuôn mặt thất thần, dường như tâm trí chẳng còn ở bên tôi nữa.

Rồi dần dần, anh bắt đầu thay đổi, đi làm về muộn hơn, và có vẻ như ngày nào anh cũng uống rượu. Có những hôm tôi chờ cơm tối đến tận 9-10h, anh đi làm về chẳng thèm ngồi vào mâm cơm mà lên tắm rửa rồi chui vào phòng ngủ luôn một mạch đến sáng hôm sau. Rồi lại đi làm, lại về muộn..., ngày này qua ngày khác. Có vẻ như việc mất đi đứa con là một cú sốc quá lớn đối với anh.

Tôi chẳng dám trách anh lạnh nhạt vì tất cả cũng là do tôi bất cẩn. Tôi chỉ biết âm thầm chịu đựng chứ không hề buông một lời trách móc nào. Anh không nói chuyện, tôi cũng chẳng dám mở lời. Là vợ chồng cùng chung sống dưới một mái nhà, vậy mà cứ như người xa lạ. Chúng tôi chẳng có lấy nổi 30 phút ngồi nói chuyện với nhau. Không khí gia đình trùng hẳn xuống. Giữa tôi và anh dường như có một bức tường vô hình ngăn cách.

Cho đến một hôm, nhìn anh vật vã bước vào nhà trong bộ dạng say xỉn, quần áo xộc xệch, tôi thực sự đã hết chịu đựng nổi. Tôi không muốn cuộc sống gia đình mình cứ mãi buồn thảm như thế này nữa. Lần đầu tiên tôi cản bước anh lên trên phòng. Tôi trách anh lạnh nhạt, không quan tâm gì đến vợ mà suốt ngày chỉ biết uống rượu, thì anh trừng mắt lên nhìn tôi, buông lời lạnh nhạt: "Thế còn cô thì sao... có mỗi đứa con mà cũng đánh mất...?"

Nói rồi anh loạng choạng đi lên phòng, bỏ mặc tôi ngỡ ngàng nhìn theo. Hóa ra tất cả sự lạnh nhạt bấy lâu nay của anh là do trách tôi không giữ nổi cái thai trong bụng. Và hơn hết, anh tuyệt vọng về khả năng có thai sau này của tôi. Tôi hiểu là anh đau khổ thế nào. Nhưng anh đau khổ đến vậy, thì tôi, người mẹ đang mang đứa con trong bụng mà vô tình đánh mất còn đau khổ đến dường nào.

Tại sao, anh không hiểu hay cố tình không hiểu. Tại sao anh không thương tôi, mà lại dằn vặt tôi như thế. Những lời anh nói như lưỡi dao cứ cứa vào trái tim tôi đau nhói. Lần đầu tiên, tôi thấy anh như thế, lần đầu tiên tôi thấy sự cay nghiệt đến tàn nhẫn trong người đàn ông mà tôi yêu thương suốt gần chục năm qua.

Dẫu biết rằng, đó chỉ là một lời nói trong lúc say, nhưng cho đến hôm nay, khi kể ra những tâm sự này, tôi vẫn chưa hết đau, chưa hết ám ảnh về ánh mắt, lời nói của anh lúc đó. Anh trở về cuộc sống bình thường, nhưng sao, tôi thấy chồng mình xa lạ quá. Tôi phải làm sao đây, tôi thật bất hạnh. 

Lâu rồi không được nghe chồng nói lời yêu

Anh thắc mắc vì sao mỗi khi anh nói chuyện điện thoại thì em lại nghiêng tai lắng nghe. Em chỉ cười mà không trả lời. Lần sau, em vẫn thế...

Chẳng phải em nghi ngờ anh hoặc tò mò, hóng chuyện. Nếu em không nói thì sẽ chẳng bao giờ anh biết được em thèm được làm người ở phía bên kia đầu dây biết mấy. Em chẳng biết người ấy bao nhiêu tuổi, già hay trẻ, đẹp hay xấu, có chồng hay chưa... nhưng giờ khi nói chuyện với họ, anh rất dịu dàng. Nụ cười cũng túc trực trên môi anh, những câu nói đùa thật dễ thương, thật cởi mở. Em thấy anh cứ như một người khác chứ không phải là người chồng lúc nào cũng nói năng cụt ngủn với vợ con. Chính vì vậy mà em cứ thích nghe, thích nhìn mỗi khi anh nói chuyện điện thoại với ai đó.

Không phải một lần mà trăm ngàn lần em ước ao mình được làm người ở phía bên kia chiếc điện thoại. Em thích được nghe chồng mình nói "em ngủ ngon nhé", "đi đường cẩn thận nghe chưa", "nhớ mang áo mưa, hình như trời sắp mưa rồi đấy", "chừng nào xong việc, anh sẽ gọi cho em...".

Lâu rồi không được nghe chồng nói lời yêu - 1

Chúng mình còn phải sống với nhau rất nhiều ngày tháng nữa, em muốn chúng ta cùng chung tay vun đắp cho tổ ấm của mình. (Ảnh minh họa)

Ôi, những lời nói ngọt ngào của chồng em nhưng sao chỉ dành cho người khác? Em cũng cần được chúc ngủ ngon, cần được dặn dò chuyện đi đứng để thấy mình được quan tâm; cần được cảm ơn, xin lỗi để thấy mình được trân trọng...

Thế nhưng, chẳng có gì cả. Những câu nói tốt đẹp nhất có lẽ anh đã dành cho người ngoài nên về nhà với em, anh chỉ có những lời cộc cằn, không đầu không cuối. Có lẽ anh sẽ bảo đã là vợ chồng thì cần gì phải khách sáo; phải lựa lời, phải này nọ... Nhưng em cần như thế và thèm được như thế.

Chúng mình còn phải sống với nhau rất nhiều ngày tháng nữa, em muốn chúng ta cùng chung tay vun đắp cho tổ ấm của mình. Một câu nói yêu thương, một nụ cười ấm áp, một tiếng cảm ơn... chính là những viên gạch để xây ngôi nhà hạnh phúc của chúng mình ngày càng bền chặt... 

Vợ chạy theo gã đàn ông ăn bám, vô tích sự

Vợ tôi như mắt mù điếc tai, lú lẫn vì một gã thua kém chồng về mọi mặt, một kẻ ăn bám, vô tích sự, chỉ biết làm thơ con cóc.

Nếu là người khác, tôi đã ly hôn ngay lập tức người vợ phản bội mình mà không chịu quay đầu hối cải. Cả gia đình lẫn bạn bè tôi, thậm chí cả bạn bè vợ tôi, đều khuyên tôi như vậy.

Nhưng tôi vẫn muốn cho vợ một cơ hội, bởi thứ nhất là tôi vẫn còn rất yêu vợ, thứ hai là chúng tôi đã cùng nhau trải qua những tháng ngày đen tối nhất, tôi mang ơn cô ấy rất nhiều. Chính cô ấy đã bất chấp mọi chông gai, vững lòng ở bên tôi trong những lúc tôi bị đời dìm xuống đáy.

Sau nhiều năm một lòng một dạ với nhau, có với nhau 2 mặt con, vợ tôi bỗng nhiên trở chứng, phải lòng một gã đàn ông tự xưng là nhà thơ nhưng chưa có bài nào được đăng báo. Gã này vô công rỗi nghề, hơn 40 tuổi đầu vẫn ăn bám cha mẹ, chỉ lông bông đàn đúm bạn bè và chém gió, làm thơ con cóc.

Chẳng hiểu gã cho ăn bùa ngải gì mà vợ tôi mê như điếu đổ, một mực cho gã là nhân tài bị đời vùi dập, ra sức bù đắp cho gã cả tiền bạc lẫn tình yêu. Khi chuyện bị phát hiện, vợ tôi công khai luôn, tuyên bố nếu tôi ly hôn thì cô ấy vẫn chấp nhận.

Vợ chạy theo gã đàn ông ăn bám, vô tích sự - 1

Tôi vẫn còn ở đây dang rộng vòng tay đón cô ấy (Ảnh minh họa)

Trước đây vợ tôi bất chấp tất cả để yêu và lấy tôi, bảo vệ tôi như thế nào thì bây giờ cô ấy cũng ngang bướng chạy theo mối tình tội lỗi kia như thế. Không chỉ mỗi tôi bị cắm sừng là nhìn nhận không tốt gã "nhà thơ con cóc" kia. Tất cả mọi người biết gã đều đánh giá về gã còn tệ hơn cả tôi nữa. Chỉ riêng vợ tôi là mù quáng, vì kẻ đó mà không tiếc cái gia đình đã dày công vun đắp hơn 10 năm.

Thực ra, nếu đó là một tình yêu đích thực, nếu gã đàn ông kia xứng đáng, sẽ đem lại hạnh phúc cho vợ tôi thì tôi đã không ngần ngại ly hôn để giải phóng cho cô ấy.

Nhưng tôi biết chắc đây chỉ là một sai lầm và sớm hay muộn cô ấy cũng nhận ra. Tôi muốn rằng với những gì chúng tôi từng trải qua với nhau, khi vợ nhận ra mình sai và quay lại, thì tôi vẫn còn ở đây dang rộng vòng tay đón cô ấy. Vì ý nghĩ này mà hết thảy mọi người xung quanh mắng tôi là đồ hèn, lụy tình, ngu xuẩn...

Không biết tôi còn bao nhiêu bản lĩnh để kiên trì với quyết định của mình. Chỉ sợ rằng khi vợ hối hận quay đầu thì đã muộn, tôi đã kiệt sức và buông tay... 

9 bí kíp cực hiệu quả giúp "cắt đuôi" anh chàng bạn không ưa

Để đối phương kinh hãi và tránh xa bạn ngay từ lần hẹn đầu tiên, áp dụng triệt để những phương pháp sau đây sẽ giúp bạn "cắt đuôi" anh chàng mà bạn không có tình ý.

Bạn hẹn chàng 19 giờ có mặt tại điểm hẹn và yêu cầu chàng phải đến đúng giờ, nhưng bạn có thể làm cho thời gian co giãn đến khoảng 20 giờ 30 phút hãy đến chỗ hẹn. Buổi hẹn đầu tiên hãy để chàng chờ lâu thật lâu, sau đó bạn nở một nụ cười tươi rói làm hoà: " Anh chờ lâu chưa? Em quên mất là có hẹn với anh...". Đảm bảo hành động này của bạn sẽ khiến chàng vô cùng "cảm kích" và muốn " chạy mất dép".

2. Trang điểm thật đậm và xịt tất cả số nước hoa mà bạn có lên người

Hãy gắn mi giả số dài và dày nhất, son môi tô màu đỏ nhất, dùng phấn số trắng nhất... Tất cả những phụ kiện trang điểm này cộng với mùi hương nước hoa nồng nặc được kết hợp từ 2 - 3 loại khác nhau trên người, bạn sẽ khiến đối phương và cả những vị khách bất đắc dĩ xung quanh cảm thấy "ấn tượng" về bạn đến không ngờ. Có lẽ chàng sẽ phải suy nghĩ lại về ý định hẹn hò với bạn ngay sau khi được chiêm ngưỡng dung nhan kì dị của bạn.

3. Liên tục xem-nghe-gọi điện thoại và dừng cuộc nói chuyện một cách tuỳ hứng

Khi chàng đang mở lời cho một chủ đề nào đó để hai người cùng nói chuyện, bạn hãy chúi mũi vào cái điện thoại ngay, bấm một số đưa lên tai nghe và làm dấu ra hiệu cho chàng im lặng. Bạn ba hoa khoảng mươi phút rồi tắt máy, sau đó hỏi lại đối phương: "Anh vừa nói gì ấy nhỉ?". Tin chắc rằng, câu chuyện sau đó giữa bạn và chàng sẽ thú vị... hơn nước ốc.

9 bí kíp cực hiệu quả giúp

Khi đã biến mình thành một cô nàng siêu kinh dị trong mắt đối phương và không cần ra tay thêm nữa, ngay lập tức bạn sẽ "cắt đuôi" được họ (Ảnh minh họa).

4. Nói về một chủ đề mà đối phương không hiểu

Bạn hãy huyên thuyên về giá của một chiếc Louis Vuitton khoảng bao nhiêu, phấn trang điểm dùng của Mac hay của Chanel thì tốt hơn... Hay đơn giản là chủ đề về một cô nàng, anh chàng nào đó mà bạn biết. Hãy liên tục kể xấu anh ta cho đối phương nghe. Đối phương của bạn hẳn sẽ rất "vui vẻ" khi nghe những câu chuyện "trời ơi đất hỡi" của bạn đấy!

5. Thi thoảng hãy chêm mấy tiếng lóng vào cuộc trò chuyện với chàng

Để chứng tỏ cho chàng biết mình là một người phụ nữ cá tính, độc đáo, khi nói chuyện với chàng hãy thêm vài câu tiếng lóng như "định mệnh", "vãi lung tung", "XXX"... Hẳn là chàng sẽ khâm phục sự dạn dĩ đến... bỗ bã của bạn nhiều lắm. Ý định hẹn hò với bạn có lẽ sẽ quay ngược 180 độ sau khi tận tai nghe được cách ăn nói của bạn.

6. Hãy "chém gió" thật hùng hồn

Dù bạn chỉ cao mét rưỡi nhưng hãy cứ tự tin "chém" với chàng rằng: "Ngày xưa mẹ em bảo em đẹp thế này thì chỉ đi thi hoa hậu thôi!". Hay đổi chủ đề nói về kinh tế cho vĩ mô: "Em đẹp nên em chỉ yêu anh nào đi bốn bánh thôi, ngồi sau Dream ê mông lắm" để chàng biết mà lựa sức mình có đủ đẳng cấp mà đến với bạn hay không nhé. Dù biết trước mặt mình là một tảng núi đá rỗng chân nhưng chàng cũng thấy hú hồn vì vẻ sừng sững của nó đấy.

7. Săm soi xung quanh và nói xấu một người nào đó đang ngồi gần bạn

Hãy nói vẻ thầm thì bí mật và biểu cảm khuôn mặt hết cỡ khi nói về đối tượng "vô phúc" nào đó rơi vào tầm ngắm của bạn. Hãy chê nhân vật đó hết lời với thái độ thật khinh khỉnh, bề trên với đối phương của bạn. Đừng bỏ qua bất cứ cử chỉ, điệu bộ, lời nói nào của nhân vật đó và lấy làm cớ để đưa chuyện với chàng. Có lẽ anh ta sẽ "lặn không sủi tăm" sau khi gặp một người giỏi đưa chuyện như bạn.

8. Than nghèo kể khổ thật nhiều với chàng

Hãy than thở về đống hoá đơn dày cộm mà bạn phải chi trả mỗi tháng. Hoặc bày tỏ với chàng ý định muốn đổi xe từ lâu mà chưa có tiền thực hiện. Thi thoảng nhấn nhá vài câu kêu gọi sự giúp đỡ của chàng kiểu như "Giá mà có ai tài trợ không hoàn lại cho em nhỉ, em sẽ yêu người ấy dài lâu". Cá là chàng sẽ "thông cảm" cho bạn rất nhiều!

9. Nếu bạn muốn về, hãy đứng lên và đi thẳng

Không cần phải chào hỏi gì cả, việc của bạn quan trọng hơn, hãy cứ làm những gì mình thích. Nếu chàng gọi điện hãy trả lời: "Em đã về đến nhà. Anh vẫn ngồi đó sao?". Bạn sẽ khiến chàng đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác và có lẽ sẽ suy nghĩ lại về ý định làm "vệ tinh" của bạn.

Tất cả 9 bí kíp trên sẽ khiến bạn trở thành một cô nàng siêu kinh dị trong mắt đối phương và không cần ra tay thêm nữa, ngay lập tức bạn sẽ "cắt đuôi" được họ. Nếu bạn thực hiện tất cả các điều trên thì có thể khẳng định một điều chắc chắn đó là: Dù bạn có đẹp hơn cả hoa hậu thì đối phương cũng sẽ kinh hãi mà tránh xa, bởi không ai có thể chịu đựng một cô nàng "khủng khiếp" như bạn lần thứ hai!

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

"Anh chỉ lầm lỗi một lần thôi em..."

Lời thú nhận về lầm lỗi của chồng cứ hằn sâu vào tâm trí của Oanh và khiến cô đau đớn.

Lời thú nhận về lầm lỗi của chồng cứ hằn sâu vào tâm trí của Oanh và khiến cô đau đớn. Tốt nghiệp Đại học, Oanh lấy chồng. Hiếu là một người yêu tồi, nhưng là người chồng tốt. Hai người quen nhau qua một người bạn của Oanh, sau vài lần gặp mặt, đi uống nước và dần dần là đi chơi riêng, rồi tiến tới là người yêu. Yêu khi chưa hề nói một lời tỏ tình. Oanh chấp nhận điều đó vì qua những lần tiếp xúc ngắn ngủi, cô phần nào hiểu rằng người sắp trở thành người yêu của cô là mẫu đàn ông khô khan hiếm có, anh cứng nhắc, nhiều khi đến khó hiểu.

Hiếu nghiêm túc trong tất cả mọi việc, từ đúng hẹn không sai một giây mỗi lần gặp Oanh đến việc thẳng thắn nói về tương lai sẽ lấy Oanh làm vợ. Gia đình Hiếu về cơ bản là ổn, anh là con trai út, trên anh còn một chị gái đã lấy chồng và hiện đang sống cùng chồng con ở trời Tây.

Bố mẹ Hiếu là công chức về hưu, cuộc sống không quá giàu nhưng cũng có chút của ăn của để, đã mua sẵn một căn nhà nhỏ ở rìa thành phố dành cho con trai và con dâu ở sau này. Hiếu thừa hưởng sự sáng dạ từ bố, anh mải mê vùi đầu vào học hành, cho đến tận năm 35 tuổi thì vào làm việc trong viện nghiên cứu theo đúng nguyện vọng của gia đình, đến lúc muộn mằn vợ con lúc nào không hay. Oanh là người con gái đầu tiên của Hiếu.



Giãy giụa trong cảm giác tội lỗi, Hiếu quyết định sẽ thú nhận với Oanh tất cả (Ảnh minh họa).

Lấy Hiếu, Oanh không có gì đáng phải phàn nàn. Hiếu không phải là người yêu lãng mạn nhưng điều đó cũng không phải là vấn đề to tát, vì hai người có tìm hiểu nhau lâu đâu. Quan trọng, Hiếu là người chồng, người cha tốt và là chỗ dựa vững chắc cho mẹ con Oanh sau này. Đám cưới diễn ra nhanh chóng và trọn vẹn. Gia đình hai họ đều hỉ hả, bên kén được dâu hiền, bên chọn được rể tốt.

Sau đám cưới, Oanh bắt đầu đi làm tại cơ quan cũ của bố chồng, một vị trí tốt đã được ông sắp xếp từ khi con trai dẫn người yêu về ra mắt lần đầu tiên. Ai cũng tấm tắc khen Oanh kiếm được đám tốt, chồng giỏi giang, nhà chồng quan tâm, mọi thứ đều không chê vào đâu được. Oanh cũng tự thấy hài lòng về cuộc sống hiện tại, tưởng như chẳng gì có thể khiến cô phiền lòng. Nhưng đúng là, cuộc đời mấy ai học được chữ ngờ...

Oanh và Hiếu đều trọng chữ tín, cả hai cùng thống nhất sau khi cưới vẫn sẽ tôn trọng góc riêng, sở thích riêng tư của nhau, chỉ có một quy tắc bất di bất dịch mà ai cũng phải nghiêm túc chấp hành, đó là chung thủy. Oanh từng nói với Hiếu rằng: chỉ cần một lần phát hiện ra chồng "léng phéng", dù chỉ là một phút sai lầm, chuyện giữa hai người sẽ chấm dứt. "Khi ấy, em sẽ hẹn gặp lại anh ở tòa", Oanh tuyên bố. Nghiêm túc là thế, nhưng thực ra khi nói ra điều đó với chồng, Oanh hoàn toàn tin tưởng và không khi nào nghĩ rằng việc kinh khủng ấy lại có thể trở thành hiện thực. Cho đến khi tận tai Oanh nghe Hiếu thú nhận tất cả.

Một buổi tối, Hiếu trở về nhà trong trạng thái say mèm, Oanh ra đón chồng ở cổng và thấy hơi lạ với biểu hiện của chồng. Mọi khi, Hiếu có đôi khi đi nhậu cùng bạn bè, nhưng thường là chỉ một, hai cốc bia sau giờ làm việc rồi tranh thủ về. Lần nào có việc ra ngoài hay đi đâu, làm gì, Hiếu cũng báo cáo vợ đầy đủ. Tại sao lần này...?

Dìu Hiếu vào phòng, dọn dẹp bãi chiến trường chồng để lại trên sàn, khi chuẩn bị quay ra thì bắt gặp ánh nhìn của Hiếu, Oanh thoáng giật mình. Bất ngờ hơn khi Hiếu từ từ ngồi dậy, nhìn thẳng vào mắt vợ, chậm rãi nói những từ mà cho đến bây giờ mỗi lần nghĩ lại, chúng vẫn dằn vặt và giày xéo tâm can Oanh: "Em à, anh xin lỗi. Anh hứa sẽ chỉ lầm lỗi một lần thôi...". Nghe xong, Oanh gần như sụp đổ, nhưng cho rằng có thể chỉ là những lời nói không kiếm soát được của chồng trong khi không tỉnh táo, cô bỏ ra ngoài ghế ngủ.

Cả đêm hôm đó, Oanh chỉ nằm thao thức và nghĩ ngợi. Ngày hôm sau, khi đã tỉnh hẳn cơn say, Hiếu thú nhận với vợ tất cả. Vào chuyến tập huấn tại Hải Phòng tháng trước, Hiếu có đi cùng mấy anh đồng nghiệp ra Đồ Sơn để "dạo biển đêm" theo lời rủ rê của họ. Sau vài cốc bia, dăm ba chén rượu, các ông anh đồng loạt đứng dậy, kéo Hiếu đi "tăng hai".

Vốn ngà ngà say, lại nhận được những bàn tay vuốt ve mời mọc đầy quyến rũ của các em gái tại nơi gọi là "tăng hai", Hiếu đã lần đầu tiên làm "chuyện ấy" với người không phải vợ. Điều khiến Hiếu day dứt nhất đó là, anh đã lần đầu đạt đến khoái cảm - điều mà Hiếu chưa từng nhận được ở Oanh trước đây. 1 tháng trôi qua, mỗi lần Hiếu về nhà là mỗi lần cảm giác tội lỗi lại bao trùm, Hiếu chưa từng một lần nhìn thẳng vào mắt vợ.

Giãy giụa trong cảm giác tội lỗi, Hiếu quyết định sẽ thú nhận với Oanh tất cả. Trước đó, Hiếu quyết định sẽ phải uống thật say. Chuyện gì đến cũng đến, Hiếu không giấu Oanh bất kỳ chi tiết nào, kể cả việc chia sẻ cảm giác khoái cảm dâng trào khi được một người đàn bà khác phục vụ tận tình với vợ. Oanh rụng rời tay chân sau cuộc nói chuyện với chồng.

Trái ngược với dự đoán về một trận cuồng phong nơi Oanh như Hiếu tưởng tượng, Oanh hoàn toàn im lặng. Ngày hôm sau, cô tự động thu dọn đồ đạc về nhà mẹ đẻ.

Đã 2 tuần kể từ khi Oanh về nhà ngoại, Hiếu vẫn đều đặn đến nhà hàng tối, dù biết rằng sẽ chỉ có bố mẹ vợ ra tiếp. Oanh vẫn chưa hề nói bất cứ chuyện gì với gia đình. Tối nào, sau khi đi làm về cô cũng tự giam mình trong phòng, nước mắt ướt đẫm gối. Một phần ngỡ ngàng, chín phần thất vọng về hạnh phúc và người chồng hoàn hảo mà cô tự vẽ ra.

Oanh biết, Hiếu là người tốt và đó chỉ là một sự cố. Nhưng còn giao ước chung thủy của hai người? Oanh sẽ sống với một bộ mặt tươi cười giả tạo với chồng trong suốt quãng đời còn lại hay cắt đứt tất cả, khi mà cả hai đều khiến cô tan nát. Cô không biết mình sẽ còn bị ám ảnh bởi câu nói "Anh chỉ lầm lỗi một lần thôi em..." của chồng cho đến khi nào nữa....

Tôi rất sợ vợ lại lên cơn...

Tôi sợ Liên sẽ lên cơn và làm điều gì đó mà tôi không lường trước được. Thế nhưng nếu cứ kéo dài cuộc sống thế này thì chắc có ngày tôi cũng tâm thần giống như vợ mình...

Mỗi lần có chuyện gây gổ, Liên lại lên giọng: "Tôi nói cho mà biết, thời gian tôi ở với anh còn lâu hơn cha mẹ anh đó". Đó là một thực tế vì tôi đã xa gia đình từ khi học cấp 3, học hết phổ thông, tôi vào đại học rồi đi làm, sau đó cưới vợ, tính ra thì thời gian 18 năm tôi sống với Liên vẫn dài hơn những người thân của mình.

Đôi khi tôi tự hỏi: Tại sao mình có thể sống với một người đàn bà chanh chua, đanh đá, lắm lời, xấu bụng như vậy? Rồi tôi tự trả lời là vì nếu không sống với Liên, tôi có thể gặp một mụ đàn bà khác còn nanh nọc hơn, như vợ của mấy ông bạn tôi chẳng hạn.

Đã dặn lòng như vậy, nhưng lần đó khi Liên giở giọng như cũ, tôi không kềm được. Tôi chửi thề và tát vợ hai cái khá mạnh. Liên ngã dúi dụi, sau đó lồm cồm bò dậy và lại... chửi: "Tao nói không phải sao mà mày đánh tao? Cả cái dòng họ nhà mày tao coi khinh vì suốt ngày chỉ biết xin xỏ, ăn bám. Mày đừng có lớn lối. Ai cho mày ăn ngon, mặc đẹp? Mẹ mày là tao, cha mày cũng là tao nè...".

Đúng là đồ đàn bà ngu dại. Con giun xéo lắm cũng oằn, huống hồ chi tôi là một con người. Lần này tôi quyết vùng đứng lên giành lấy độc lập, tự do cho mình. Tôi nói với Liên: "Cha mẹ tôi ở dưới quê, còn cô phải lo cho tôi ăn, tôi mặc là vì bao nhiêu tiền lương tôi đã đưa hết cho cô. Bây giờ nếu nói vậy thì tôi không cần đưa nữa mà sẽ thuê người nấu cơm tháng. Còn cái nhà này, cũng chẳng phải của cô nên tôi cứ ở. Nếu thấy bất tiện thì ngăn đôi".

Tôi rất sợ vợ lại lên cơn... - 1

Tôi quen Liên khi mới lên Sài Gòn học. Khi đó cha mẹ Liên có khu phòng trọ cho thuê, tôi ở đó suốt 4 năm đại học. (ảnh minh họa)

Tôi nói vậy rồi bỏ ra ngoài bởi nếu tôi còn ở lại thì chắc chắn tay chân tôi sẽ lên tiếng chứ tôi không nhịn nhục được nữa..

Tôi quen Liên khi mới lên Sài Gòn học. Khi đó cha mẹ Liên có khu phòng trọ cho thuê, tôi ở đó suốt 4 năm đại học. Liên hơn tôi 4 tuổi. Mới đầu tôi gọi là "chị", xưng "em", nhưng sau đó Liên nói để ý thương tôi và bảo tôi gọi tên chứ đừng kêu bằng chị. Được một thời gian thì mẹ Liên cũng nói bà thấy tôi hiền lành, chất phác, chăm chỉ học hành nên muốn gả con gái cho tôi. Bà chỉ có một cô con gái duy nhất nên muốn chọn lựa nơi đàng hoàng. Tôi nghe nói riết cũng xiêu lòng. Thế là ra trường, tôi ở lại thành phố. Sau đó chúng tôi cưới nhau.

Tôi không phải kẻ bất tài vô dụng. Tôi đi làm chỗ tốt, lương cao nhưng tôi không chơi bời hoang phí. Tôi đưa hết tiền lương cho vợ và chăm chỉ cày như một con trâu. Rồi chúng tôi ra riêng cất nhà. Vợ tôi bảo: "Đợi thêm vài năm nữa làm ăn khấm khá rồi hãy đẻ con nghe anh". Tôi dẫu rất nóng ruột nhưng vì thấy những lý lẽ vợ đưa ra cũng có lý nên cũng nghe lời. Thế nhưng sau đó, khi muốn có con thì mãi chẳng thấy. Chúng tôi đã đổ bao nhiêu tiền của để chữa trị nhưng vẫn không có kết quả.

Không biết vì không có con nên tính tình Liên thay đổi hay là do tác dụng phụ của thuốc mà vợ tôi như biến thành một người khác. Những lời ngọt ngào âu yếm không còn; vợ tôi hay nói trống không, sau đó bắt đầu nói tục, chửi bậy, hỗn hào... Ban đầu tôi ngạc nhiên, lựa lời góp ý cho vợ nhưng đáp lại là sự bực dọc, nóng nảy. Dần dần, tôi không nói nữa.

Đến lúc đó thì Liên bắt đầu ghen. Trước tiên là những lời nói bóng gió, sau đó Liên chửi thẳng mấy chị, mấy em đồng nghiệp thân mật với tôi. Giận quá, tôi bảo : "Đúng là đồ đàn bà ngu dại! Nếu cô cứ ghen bóng, ghen gió như vậy thì tôi làm cho có thật để tha hồ ghen nghen".

Nghe vậy, Liên lu loa: "Biết mà, anh chê tôi già, tôi xấu; chửi tôi là đồ đàn bà ngu dại nên muốn bỏ tôi mà chưa có lý do". Tôi nói là dù tôi rất chán vợ nhưng tôi không dại gì mà ngoại tình bởi tôi còn có phẩm giá của tôi; ở công ty, tôi là người có địa vị, uy tín nên không thể hành sự hồ đồ. Nghe vậy thì vợ tôi càng điên hơn: "Anh thừa nhận là chán vợ rồi, vậy anh ngon thì cứ đi kiếm con khác thay chỗ con vợ già này đi". Tôi chỉ còn biết thở dài.

Tôi rất sợ vợ lại lên cơn... - 2

Trước đây tôi không nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng sau lần tôi đánh vợ thì ý nghĩ đó cứ ngày càng lớn lên trong đầu. (ảnh minh họa)

Chuyện vợ tôi thay tâm, đổi tánh, tôi không dám than thở với ai nhưng rủi sao, có lần mẹ và em gái tôi lên chơi, đúng lúc vợ tôi "lên cơn", thế là mẹ giận bỏ về. Tôi chạy theo dúi vào tay mẹ mấy triệu, năn nỉ: "Mẹ đừng giận, tại vợ con buồn bực vì chữa trị mãi vẫn không có con nên đâm trái tính, trái nết như vậy".

Mẹ tôi không nói gì nhưng từ đó không lên chơi nữa. Liên cũng không thèm gởi tiền về cho cha mẹ tôi như trước, tôi đành phải giữ lại một phần tiền lương để gởi về. Thế là Liên vu cho tôi "nhím" tiền lại để cho bồ bịch và chơi gái, suốt ngày cứ ra rả như kẻ tâm thần.

Trước đây tôi không nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng sau lần tôi đánh vợ thì ý nghĩ đó cứ ngày càng lớn lên trong đầu. Tôi không biết khi nói ra điều này với Liên thì phản ứng của cô ấy thế nào nhưng thú thật là tôi rất sợ. Tôi sợ Liên sẽ lên cơn và làm điều gì đó mà tôi không lường trước được. Thế nhưng nếu cứ kéo dài cuộc sống thế này thì chắc có ngày tôi cũng tâm thần giống như vợ mình... 

Chồng lên mạng tìm gái để chơi

Đàn ông thì có trăm ngàn thói hư tật xấu mà người phụ nữ dù biết nhưng vẫn phải chấp nhận.
  
Từ chuyện ham ăn uống nhậu nhẹt, rượu chè, chuyện bảo thủ trì trệ đến chuyện gái gú, thuốc men. Nhưng, cái chuyện gái gú là cái chuyện mà chị em khó lòng bỏ qua nhất. Vì một người chồng phản bội tình cảm của vợ thì không thể nào có hạnh phúc bên lâu được.

Tôi và chồng lấy nhau đã tận 6 năm, có với nhau một đứa con nhưng chồng không tận tâm với gia đình, anh chán vợ lại thích gái gú bên ngoài. Nói chung, cái tinh lăng nhăng của chồng thì khi về tôi mới phát hiện ra. Nhưng cứ tặc lưỡi cho xong vì đàn ông, ai chẳng có cái tính ấy. Tôi chấp nhận cuộc sống vợ chồng như vậy, vì tôi nghĩ, chẳng ai hoàn hảo cả, mình cứ cầu toàn quá thì mệt mình. Mà cầu toàn cũng đâu giải quyết được vấn đề gì. Cuối cùng thì mình vẫn phải sống với anh ta, vẫn phải sống với chồng và con, còn sự lựa chọn nào khác đâu.

Tôi nhiều lần nghe tin chồng đi chơi với mấy cô gái bên ngoài này kia khi tụ tập nhậu nhẹt cùng bạn bè nhưng tôi không làm căng. Tôi chỉ góp ý với anh rằng, chơi bời cũng phải có chừng mực, đừng để mọi chuyện vỡ lở, cũng đừng để bại lộ, rồi cả nhà biết thì không hay ho gì. Vả lại, sức chịu đựng của con người có giới hạn, đừng o ép họ quá, đừng biến họ trở thành người phải chịu đựng mình, không ai chấp nhận điều đó mãi cả.

Chồng lên mạng tìm gái để chơi - 1

Anh nghĩ, chỉ cần anh không bỏ vợ con là đủ hay sao? Lần này không phải là anh bỏ tôi mà nhất định tôi sẽ bỏ anh. (ảnh minh họa)

Nghe tôi nói những lời đó, anh ậm ờ cho xong rồi bảo, mọi chuyện là do bạn bè dụ dỗ thôi chứ anh không phải loại ham vui này kia. Anh khôn ngoan, và không bao giờ muốn làm một gã dại gái.

Biết chồng lăng nhăng nên tôi chẳng còn cách nào khác cả, tốt nhất là khuyên nhủ và bằng lòng chấp nhận chuyện này thôi. Nhưng số khổ, gần đây, anh liên tục lên mạng xem những hình ảnh nhạy cảm, anh toàn ngắm mấy cô gái ăn mặc hở hang, mặc bikini, hở ngực, hở mông, thậm chí là tìm địa chỉ trên mạng để chát chit mua vui. Tôi có nhìn trộm trong máy tính của anh thì thấy anh nói chuyện với rất nhiều cô, mỗi cô một địa chỉ mà không hiểu là cô nào.

Nhưng cô nào anh cũng mời chào tán tỉnh, nói lời ngon ngọt khiến tôi không thể nào chịu nổi. Tôi thật không ngờ anh lại là người như thế. Anh thậm chí còn lộ liễu gạ gẫm mấy cô này đi nhà nghỉ, nhà hàng, hẹn hò với họ như người yêu. Có cô anh còn đề cập rằng: "Chỉ một đêm thôi nhé, ngày mai coi như không quen biết". Tôi thật chẳng hiểu anh nghĩ gì mà làm như vậy. Hay là anh cuồng dâm?

Vài tối rồi anh không bao giờ về nhà sớm, toàn báo ăn cơm bên ngoài vì đi chơi với bạn bè. Về nhà thì tôi thấy mùi nước hoa phụ nữ, thậm chí cả son môi dính trên áo anh. Anh ngoại tình một cách lộ liễu, có phải là do tôi quá dễ dãi với anh? Anh không nói gì chuyện mình đã không về nhà ăn cơm, mặc định đó là điều hiển nhiên khiến tôi bực tức vô cùng. Anh bảo, đàn ông các anh ai cũng vậy, chơi một tí cũng không sao, chứ đàn ông hiền đần ra thì chán lắm. Với lại, dù sao anh cũng không quát nạt, khó chịu với vợ con, vẫn chiều chuộng vợ con và không bao giờ bỏ vợ con, vậy là được rồi.

Chồng lên mạng tìm gái để chơi - 2

Biết chồng lăng nhăng nên tôi chẳng còn cách nào khác cả, tốt nhất là khuyên nhủ và bằng lòng chấp nhận chuyện này thôi. (Ảnh minh họa)

Anh nghĩ, chỉ cần anh không bỏ vợ con là đủ hay sao? Lần này không phải là anh bỏ tôi mà nhất định tôi sẽ bỏ anh. Tôi không còn chịu nổi người đàn ông này nữa rồi. Tôi đã nín nhịn bao năm vì con, vì mái ấm này nhưng càng nhân nhượng thì anh càng làm tới, anh khiến tôi bực tức, khiến tôi cảm thấy mình như người vợ hờ của anh, sống trong nhà này như cái bóng vô hình. Bây giờ, chỉ cần anh kí vào đơn li dị là mọi chuyện xong xuôi.

Anh ngạc nhiên khi tôi dám làm điều đó, vì trước giờ anh thấy tôi không hay nói to tiếng với anh, rồi thỏa thê cho anh tự do. Tôi thật sự không nghĩ anh lại có thể hành động như vậy. Tức nước thì vỡ bờ thôi, tôi đâu còn cách nào nữa, nếu sống cùng anh thì có lẽ tôi còn nhục nhã cả đời...  

Phận "trai gọi" đứng đường

Nguyễn Tuấn Anh, "trai gọi" đến từ Hà Nội: "Ngoài tìm khách trên mạng, em cũng đứng đường. Nhiều bữa tìm cả ngày trên mạng không được khách nào đành phải ra đường vẫy.

Từ bữa công an truy quét dữ quá, em đành vào "động" (ổ chứa). Nhưng vào "động" mà không có gương mặt dễ thương thì cũng không cạnh tranh được".

Có "cung" ắt sẽ có "cầu" và ngược lại, đó là điều "trai gọi" nào cũng thuộc nằm lòng. Những người sẵn sàng bỏ ra hàng triệu đồng để được sở hữu một "trai gọi" qua đêm cũng có nhiều hạng, hoặc là phụ nữ thừa tiền, thiếu tình, hoặc đàn ông giàu có thích của lạ, hoặc là người đồng tính. Và "trai gọi" cũng có nhiều thành phần, muốn tồn tại không cách nào khác là phải... có chiêu.

Ngã giá trên yên xe

Khác với những hình ảnh hào nhoáng khi "rao hàng" trên mạng, những "trai gọi" thất thế hoặc ế khách phải ra đứng đường cũng chịu chung cảnh bon chen mời mọc khách đến gãy lưỡi và phải thủ sẵn chiêu trò cho mình nếu không muốn đói dài.

Một đêm mưa rả rích, đóng giả là khách làng chơi, chúng tôi dạo một vòng xe qua con đường Phạm Văn Chí (TP.HCM). Nhanh chóng không dưới chục chàng trai bước xuống lề đường săn đón với lời quảng cáo mời mọc: "Em khỏe, giá rẻ nè anh", rồi "Chọn em đảm bảo vui vẻ suốt đêm"... Có chàng còn ưỡn người khoe "Hàng em ok, anh yên tâm".

Dừng lại trước một "bóng lộ" mặt trét đầy phấn, môi tô son đỏ chót, tôi nói lớn: "Giá bao nhiêu?". Người kia giọng kéo dài nhão nhoẹt: "Nè anh ơi, một tiếng có hai xị thôi (tức 200.000 đồng), còn qua đêm anh cho em 5 xị nha (tức 500.000 đồng), bảo đảm không vui em xin gửi lại tiền anh". Giả vờ chê đắt, tôi rú ga chạy tiếp, nghe rõ sau lưng vang lên tiếng chửi đổng: "Đúng là thằng khùng, không có tiền còn đòi sướng. Xéo".

Phận
Những hình ảnh bảnh bao khi"rao hàng" trên mạng.

Tiếp tục chạy thêm một đoạn đường ngắn nữa, 4 thanh niên đứng từ bên gốc cây xà cừ ào ra chào mời ra rả. Bỏ qua những cái vẫy tay, hôn gió, tôi tiến đến một thanh niên trông vẻ nam tính và bí hiểm đứng bên góc đường, hỏi giá bao nhiêu.

Khác với những chàng "hai phai" lúc trước, thanh niên này tỏ vẻ chân thành: "Em là sinh viên, nhà em nghèo tận miền Tây. Anh ủng hộ em nha, em cũng biết mát xa chút đỉnh". Sau một hồi tán tỉnh qua lại, chàng trai đồng ý đi khách với giá 150.000 đồng, không quên giao hẹn: "Thôi coi như tối nay anh mở hàng cho em nhưng chỉ một giờ thôi nhé".

Phận trai đứng đường

Chàng trai giới thiệu mình tên Hoàng. Thấy khách thỏa thuận xong giá cả nhưng không tìm ngay khách sạn nào gần đó để thỏa mãn như thường gặp, Hoàng tỏ vẻ ngạc nhiên. Khi tôi yêu cầu đến Công viên Lê Thị Riêng tâm sự, lúc đầu cậu ta không đồng ý vì sợ bị lộ, phải thuyết phục "Chỉ tâm sự thôi, còn chuyện kia về lâu về dài sẽ tính" mới chịu đi theo.

Hoàng kể, quê mình ở Bến Tre, nhà nghèo nên bỏ học giữa chừng. Cách đây 3 năm, Hoàng làm công cho một tiệm buôn bán vật liệu xây dựng rồi bị chính ông chủ chuốc rượu say để "cướp đời trai". Sau lần đó, Hoàng được ông ta cho 500.000 đồng và bảo: "Lặng im nếu muốn tiếp tục làm việc".

Phận
"Trai gọi" chờ khách trên đường Nguyễn Chí Thanh.

"Lúc đầu em cắn răng chịu đựng, nhưng cứ mỗi lần uống rượu ông chủ lại mời và gạ em. Do
PV: Một ngày em tiếp bao nhiêu khách?

- "Trai gọi" Hoàng: Có khi không khách nào, có khi 7 đến 10 khách.

PV: Em có đi khách phụ nữ không?

- "Trai gọi" Hoàng: Trước đây khi mới vào nghề này, em đi khách chủ yếu là phụ nữ, nhưng giờ thì không. Anh biết không, đi khách cho mấy bà mình không đủ sức. Các bà đòi làm đủ trò để thỏa mãn, nếu không vừa ý các bà không trả tiền. Thích nhất là đi khách đàn ông trung tuổi giàu có, vì mấy chú ấy không yêu cầu gì nhiều. Có khi cuộc tình chỉ 20 phút là xong.
thân cô thế cô, không còn chỗ nào nương thân nên em đành nhắm mắt làm liều. Mỗi lần đi với ông chủ, ông đều cho em tiền. Lâu ngày thành quen, bây giờ em nhìn con gái chẳng có cảm giác gì nữa, nếu có chỉ là ý nghĩ mà thôi. Em cũng chẳng biết tương lai mình đi đến đâu nữa" - Hoàng kể.

Nói về "lộ trình" đi khách, cậu ta cho biết: "Ngay sau khi thỏa thuận xong giá cả, khách thường yêu cầu đến ngay khách sạn rồi lao vào giày vò thân thể. Ban đầu, em thấy nhục nhã, chỉ nằm yên cho khách thích làm gì thì làm. Nhưng sau đó sợ khách phàn nàn, em cũng phải cố gắng phục vụ" -lời Hoàng chua chát.

Không có chiêu thì đói dài

Hoàng cũng không ngần ngại chia sẻ: "Làm nghề "trai gọi" cũng phải biết làm mới mình. Trong giới này rất đông người nên mỗi "trai gọi" cũng có cách thu hút khách riêng, nếu không biết thu hút khách chỉ có đói dài".

Cậu ta bật mí luôn, việc đứng im thin thít ở gốc cây trong khi các "đồng nghiệp" ào ra đường mời mọc chính là độc chiêu hút khách của mình. "Em không làm mất giá mình bằng cách ra đường vẫy khách. Đứng một mình ở gốc cây giả thẹn, để khách cứ ngỡ mình là "gà" mới, khách nào mà chẳng thích người mới?" - cậu ta cười.

Đang dở cuộc trò chuyện, Hoàng bỗng ngửa tay: "Hết giờ rồi, anh trả tiền cho em về kiếm mồi khác". Đã cầm 150.000 đồng nhét vào túi, nhưng nghĩ thế nào cậu ta quay lại trả tờ giấy bạc 50.000 đồng, nói: "Em lấy 100 thôi, coi như đây là tiền trò chuyện mà không làm chuyện kia. Một tháng có thể em làm được 15 chai (tức 15 triệu đồng) đấy".

Sau cái nháy mắt điệu đà, cậu ta đi nhanh về phía cuối con đường có nhiều bóng cây, lại chuẩn bị dùng chiêu đứng im "giả thẹn" tìm mồi mới. T.M.T 

Chồng mải mê theo đuổi làn gió mới

Đối tượng mà Luân qua lại không những tài giỏi mà còn vô cùng xinh đẹp.
Luân vốn là người đào hoa và chịu chơi nên dù đã có vợ nhưng mấy cô gái trẻ ở cơ quan vẫn buông lời tán tỉnh, trêu ghẹo. Tuy nhiên, anh lại phải lòng cô gái luôn phớt lờ mình và không tiếc gì cung phụng người tình. Đến khi vợ anh phát hiện, hạnh phúc gia đình ngay lập tức đổ vỡ, không cách gì cứu vãn.

Phát mệt vì chồng đào hoa

Quỳnh là trường hợp gần đây nhất mà công ty Thám tử Lương Gia tiếp nhận. Cô có chồng là Giám đốc một ngân hàng lớn. Sau khi sinh con, Luân (chồng cô) không cho cô đi làm nữa, thay vào đó là ở nhà lo việc bếp núc, chăm sóc con cái. Cuộc sống của cô hàng ngày chỉ xoay quanh bốn bức tường, hết nấu ăn, chăm con rồi lại nấu ăn... Nhiều lần Quỳnh xin đi làm lại nhưng Luân không đồng ý. Nhìn bạn bè cùng trang lứa được bận rộn với công việc mà cô không khỏi mơ ước.

Những tâm sự chất chứa bao lâu nay cô chẳng thể giãi bày cùng ai. Trong khi vợ hết sức buồn rầu vì bị trói chặt trong 4 bức tường, Luân luôn khoe mẽ với nhân viên, bạn bè rằng mình là người chồng tốt, không để vợ con thiếu thốn thứ gì, thậm chí vì sợ vợ vất vả nên anh không để vợ phải đi làm kiếm tiền. Các cô gái ở công ty thấy vậy hết lòng ngưỡng mộ sự chu đáo, biết nghĩ và ga lăng của Luân.

Nhiều người dù biết Luân đã có vợ con đuề huề nhưng vẫn không nản lòng khi ve vãn sếp. Họ nhắn tin, gọi điện suốt ngày đêm khiến Luân luôn dọa Quỳnh rằng: " Em cẩn thận, nếu không nghe lời anh thì mất chồng như chơi. Anh không thiếu gì người mơ ước đâu đấy".

Bất cứ trong ngày có cô nào nhắn tin, tỏ tình ra sao, Luân đều kể hết với Quỳnh. Đôi lúc cô không thể hiểu chồng mình, những chuyện như vậy sao anh cứ kể và chọc tức cô. Quỳnh không muốn vợ chồng bất hòa nên lẳng lặng ghi một số tên nhân viên nữ của công ty chồng vào bộ nhớ.

Chồng luôn nổi giận vô cớ

Ngày nào đi làm về, Luân cũng kể với Quỳnh đủ chuyện trên trời dưới đất ở cơ quan. Nào là cô Lan nói giá như có người chồng như Luân để được ở nhà chăm sóc, nấu ăn... Nào là Huệ nói anh đúng là người đàn ông lý tưởng... Những câu chuyện như vậy Quỳnh đã nghe nhàm chán nhưng cô vẫn nghe vì muốn biết suy nghĩ thật sự của chồng.

Tuy nhiên, dạo gần đây Luân không còn hồ hởi kể những câu chuyện như vậy nữa. Dù Quỳnh có vặn hỏi thế nào Luân cũng gạt phắt đi, la mắng Quỳnh nhiều chuyện.

Đôi khi anh hay nổi cáu những chuyện không đâu, lúc thì chuyện vì sao chưa chuẩn bị áo quần cho anh tắm, lúc thì vì sao món canh không vừa miệng...

Những chuyến công tác của Luân cũng thường xuyên hơn. Nếu trước đây anh luôn tan sở đúng giờ thì giờ đây có hôm Luân đi đến nửa đêm gà gáy mới về. Quần áo mới cũng nhiều hơn, thậm chí anh còn dùng cả nước hoa - thứ mà trước đây anh luôn gắt gỏng khi thấy vợ xài.

Những biểu hiện của Luân cho Quỳnh thấy rằng anh đã chán vợ, cứ hễ cô làm gì là chồng lại thấy không vừa mắt, hết cằn nhằn lại dấm dẳng, tức tối những chuyện không đâu và nhất là luôn kiếm cớ ra ngoài mỗi khi hai vợ chồng to tiếng. Mà Quỳnh nào có nói gì, chỉ toàn Luân la hét rồi tự bỏ đi.

Nhiều hôm, Quỳnh nhẹ giọng muốn nói chuyện với chồng cho rõ ràng rằng cô đã sai chuyện gì, cô muốn biết sự thay đổi của chồng có phải vì lý do áp lực công việc hay còn lý do khác? Tuy nhiên, nói được vài ba câu Luân lại nổi nóng, rồi lại xách xe đi đến nửa đêm mới mò về.

Chồng mải mê theo đuổi làn gió mới - 1

Tâm lý muốn có thêm một cuộc phưu lưu tình ái dường như tồn tại khá nhiều trong suy nghĩ của cánh mày râu. (Ảnh minh họa)

Quỳnh rất muốn đi theo xem chồng đi đâu, làm gì nhưng vì con còn quá nhỏ, không thể để bé ở nhà một mình. Có hôm cô liều mình phóng xe theo, nhưng được nửa đường lại mất dấu của chồng. Những lúc ấy, Quỳnh luôn cảm thấy bất lực và buồn bã. Cái suy nghĩ chồng đã có người phụ nữ khác cứ lớn dần lên trong cô...

Quỳnh đem chuyện này tâm sự với cô bạn thân - người lâu nay vẫn luôn ngưỡng mộ người chồng chu toàn như Luân. Bạn Quỳnh nói cô đừng nghi ngờ này nọ kẻo ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Tuy nhiên, nhiều lần Luân hành động như vậy khiến Quỳnh không khỏi hoài nghi, thất vọng.

Chồng mải mê theo đuổi làn gió mới

Một buổi sáng cuối tuần, Quỳnh muốn cả gia đình đi ăn uống, thư giãn, cô cố tìm bộ cánh đẹp nhất để ra ngoài cùng chồng. Tuy nhiên, khi ra khỏi cửa, Luân nhận được một cuộc gọi nào đó rồi anh nói Quỳnh để hôm khác cùng đi. Thế rồi, anh phóng xe đi để vợ chơ hơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Quỳnh thấy bực bội và bất lực đến mức ngay sáng hôm đó, cô tìm đến công ty thám tử để nhờ tìm hiểu chồng có tình nhân bên ngoài hay không?

Quá trình theo chân Luân, không khó để các thám tử tìm hiểu được anh ta đang có mối quan hệ ngoài luồng. Đối tượng mà Luân qua lại không những tài giỏi mà còn vô cùng xinh đẹp. Cô là mẫu phụ nữ hiện đại, trẻ trung và quyến rũ trong mắt bất cứ người đàn ông nào.

Qua tìm hiểu, các thám tử được biết cô gái mà Luân ngoại tình tên là Hải Anh, cô là luật sư mới của cơ quan Luân, mới về cộng tác ở cơ quan này được hơn nửa năm. Dù chỉ mới 27 tuổi nhưng Hải Anh đã là luật sư rất nổi tiếng và làm việc rất hiệu quả. Cô là mẫu hình lý tưởng của tất cả cánh mày râu trong cơ quan, tất nhiên trong đó có Luân.

Luân bị Hải Anh hớp hồn ngay từ ngày đầu tiên cô về nhận việc. Anh ta luôn tỏ ra săn đón và tặng người đẹp những món quà đắt tiền. Mới đầu cô gái này không mấy quan tâm đến Luân, khác hẳn với đám con gái trong cơ quan nên Luân nhất quyết phải khiến cô luật sư trẻ để ý đến mình.

Qua những lần làm việc và đi công tác cùng nhau, Luân có cơ hội và điều kiện thể hiện sự quan tâm và chiều chuộng người đẹp. Sau một thời gian dài theo đuổi và tốn không ít tiền "trải thảm", Hải Anh bắt đầu nhận lời làm người tình trong bóng đêm của Luân. Tất nhiên không một ai ở cơ quan của họ biết việc này.

Đó cũng chính là lý do khiến Luân thờ ơ, gắt gỏng với vợ con suốt nửa năm gần đây. Khi biết được việc này, Quỳnh nhất quyết đòi ly hôn. Nghe đâu sau đó, cô đã đi làm trở lại và có cuộc sống thoải mái hơn rất nhiều. Về phần Luân, anh ta bị Hải Anh bỏ rơi ngay sau khi ly hôn vợ.

Trò chuyện với PV, ông Lương Hiền Duy, Giám đốc công ty Thám tử Lương Gia chia sẻ: " Đa số đàn ông khi ngoại tình, họ chỉ muốn tìm đến cảm giác mới lạ chứ không bao giờ muốn để ảnh hưởng đến gia đình, không muốn ly hôn vợ. Tâm lý muốn có thêm một cuộc phưu lưu tình ái dường như tồn tại khá nhiều trong suy nghĩ của cánh mày râu. Tuy nhiên, cũng có trường hợp khi có tình nhân, người chồng luôn muốn hắt hủi vợ, muốn nhanh chóng giải thoát để tiến tới với tình nhân.

Bên cạnh đó, người vợ luôn muốn mình là người phụ nữ duy nhất của chồng. Đó là chuyện đương nhiên và là đặc quyền của tất cả chị em. Bởi vậy khi phát hiện chồng có người phụ nữ khác, đa số các bậc làm vợ đều không thể chịu đựng được. Chuyện tan vỡ tất yếu sẽ xảy ra bởi "một lần bất tín là vạn lần bất tin".

Tờ đơn ly hôn

Anh có thói quen phóng xe thẳng vô nhà rồi mới tắt máy, dù nhiều lần cô nói mình không chịu được mùi xăng bức bí trong nhà và cả dấu vết bánh xe cùng đế giày của anh in đậm trên nền gạch hoa mà cô vừa lau láng bóng. Về tới nhà là anh bật ti vi trong phòng khách, cho dù con đang ngủ trong nôi gần đó. Rồi, anh ngay lập tức đi thẳng vô phòng tắm. Liếc mắt qua món trứng kho tàu cô dọn ra mâm, anh phẩy tay: "Ngày nào cơm văn phòng bữa trưa cũng có món này". Trời mưa, không có nắng, áo quần phơi bốc mùi, anh cầm đưa lên mũi rồi nhăn mặt: "Em giặt cái này không sạch"...
  
Riết rồi cô chẳng buồn phản ứng nữa, viết lá đơn ly hôn để trên bàn, cô xách vali bế con về nhà má. Má im lặng nghe cô kể tội chồng, rồi từ tốn: "Chỉ vậy thôi hả con?". Cô cười khổ, còn gì khác nữa?

Má ôm vai cô: "Nhà mình đã có chị Hai nuôi con một mình rồi, thêm con nữa thì má biết nói năng sao với hàng xóm láng giềng. Con thương má thì hãy quay về, vợ chồng có khi này khi kia".

Nước mắt cô lã chã, chẳng lẽ vì nhà mình đã có chị Hai ly hôn mà cô phải chịu đựng suốt đời sao? Má thở dài: "Con hãy cố gắng một hai năm nữa, nếu vẫn không chịu được thì má sẽ không năn nỉ con thêm ngày nào".

Cô bế con quay về, trong lòng tự nhủ, tối đa là hai năm nữa thôi, từ nay là chuỗi ngày hy sinh vì má. Tờ đơn ly hôn vẫn còn nằm trên bàn, chữ ký của cô vẫn còn in đậm. Cô xếp nó lại cất sâu dưới đáy tủ áo quần. Để đó, sau hai năm nữa, cô không xé đi vì không muốn mất công viết lại.

Tờ đơn ly hôn

Má tới thăm vợ chồng cô thường xuyên hơn. Má chồng cũng vậy. Má chồng đi lui đi tới dọn dẹp cái này cái kia rồi la mắng con trai không biết phụ vợ một tay. Chồng cô nhún vai cười, cái kiểu cười nhạo thiên hạ được voi đòi tiên. Má chồng hạ giọng ngọt ngào mà nhấn từng tiếng: "Bình đẳng cho nên đàn bà thời nay hai vai gánh hai gánh đó con à, vừa việc nhà vừa việc cơ quan, coi như phải làm việc gấp đôi".

Chủ nhật, hai người mẹ lại rủ nhau tới như thường lệ. Hai người mẹ chứng kiến chồng cô đang lấy áo quần từ máy giặt xỏ vô móc rồi phơi lên dây. Lần đầu tiên chồng cô làm việc này nên khi móc treo lên dây rồi thì ai nhìn cũng buồn cười vì áo quần xộc xệch. Trái với thường ngày ti vi lúc nào cũng oang oang, giờ thì im lặng, chỉ giọng chồng nhỏ nhẹ: "Em đi chợ sớm cho mát, để anh giữ con, lau nhà cho".

Hai người mẹ kín đáo nhìn nhau cười, cái cười ý nói "tưởng vừa giữ con vừa lau nhà mà dễ à". Nhưng biết nói vậy và tâm thế sẵn sàng giúp vợ là tốt hơn nhiều rồi. Má chồng hỏi to: "Hai đứa ăn sáng chưa?". Cô mỉm cười, lâu lắm rồi mới thấy cô cười tươi tắn: "Dạ Chủ nhật tụi con thường ăn trễ lắm", rồi cô quay qua chồng: "Anh thích ăn gì để em mua?". Chồng trả lời bằng giọng của người dễ tính: "Em thích ăn gì thì anh cũng thích ăn món đó". Hai người mẹ lại nhìn nhau cười.

Hai năm trôi qua, cũng có thêm vài lần cô khóc vì giận, nhưng lá đơn nằm dưới ngăn áo quần thì cô đã xé đi. Hàng xóm trầm trồ hiếm thấy nhà ai như vợ chồng cô, hai bà sui mà giống bạn bè.

Mỗi khi cô bế con về thăm, má thường kể: "Hồi đó, nghe chị Hai con khóc lóc kể tội chồng, má cũng qua gặp bà sui để bàn chuyện hàn gắn cho hai đứa, nhưng mà... Con thật may mắn có được mẹ chồng thương dâu thương cháu".

Đòn ghen của vợ già, tả tơi tình nhân trẻ

Chấp nhận ở tiếp căn phòng bé nhỏ, nóng hầm hập như lò than vào mùa hè và lạnh tái tê vào ngày đông rét mướt từ thời sinh viên. Tối ngủ vùi, để rồi sáng sáng tôi lại lang thang khắp chốn đỏ mắt tìm việc làm, trưa ăn bụi vạ vật đâu đó và chẳng khi nào biết một giấc ngủ trưa.

Ròng rã nửa năm kiên trì, cuối cùng vận may cũng đã mỉm cười với tôi khi qua tin đăng trên một tờ báo, có một công ty tư nhân cần tuyển vị trí làm việc đúng với chuyên ngành mà tôi được đào tạo.

Với tấm bằng chính quy, học lực giỏi và ngoại hình khá ưa nhìn, tôi đã làm hài lòng cả ban tuyển dụng. Ngày đầu tiên đi làm, tôi được diện kiến giám đốc công ty. Thấy ông lớn tuổi lại oai vệ, sang trọng, tôi cúi đầu lý nhí: "cháu chào chú ạ".

Sau câu chào của tôi, ông mời tôi ngồi và nhẹ nhàng nhắc nhở: " ở đây là công ty chứ không phải gia đình, nên gọi tôi là giám đốc và xưng em cho nghiêm túc".

Nói chung công việc không quá khó đối với một người được đào tạo, học hành bài bản như tôi. Kết quả làm việc của những nhân viên mới như tôi thường xuyên được trưởng phòng cập nhật và báo cáo lên ban giám đốc.

Một hôm tôi được thư ký của giám đốc gọi thông báo mời tôi lên phòng làm việc của giám đốc công ty. Sau khi động viên, khen ngợi những nỗ lực, cố gắng của tôi trong thời gian qua, giám đốc cho biết ông quyết định rút ngắn thời gian thử việc của tôi và tăng thêm cho tôi một số lương nữa.

Cảm ơn giám đốc và chào ra về, tôi có cảm giác ánh mắt ông nhìn tôi là lạ, ông bắt tay tôi mà như mơn trớn, vuốt ve không muốn rời.

Những lần gặp gỡ, tiếp xúc sau cũng vậy, bằng linh cảm của người con gái, tôi hiểu ông đang muốn gì ở tôi.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Chính những biểu hiện ấy ở ông mở ra cho tôi một "hướng đi" mới khi tôi tự động viên chính mình rằng thời điểm để thực hiện giấc mơ sống đàng hoàng, sung sướng ở thành phố dưới sự bảo trợ của người tình già giầu có, háo sắc đã đến...

Quyết tâm thực hiện mơ ước của mình, nên toàn bộ tháng lương đầu tiên cùng tiền thưởng, tôi dành để mua váy áo, đồ trang điểm và một lọ nước hoa với mùi thơm nồng nàn, quyến rũ.

Những dịp có điều kiện để gặp giám đốc, tôi luôn làm bộ nũng nịu,e ấp, lúc gần, lúc xa khiến ông không giấu nổi vẻ thèm khát. Tôi không gặp trở ngại gì trên con đường "dâng hiến" cho ông giám đốc già nhưng giầu có và háo sắc, bù lại, ông chiều tôi hết mực. Tôi có thừa tiền để tiêu xài, có xe máy tay ga xịn để đi, cũng chấm dứt hoàn toàn kiếp nhà thuê để làm chủ một căn chung cư khang trang nằm giữa lòng thành phố.

Khi mọi việc với tôi đang diễn ra "xuôi chèo mát mái" và ông giám đốc đang tiến hành mọi thủ tục để sang tên căn hộ chung cư cho tôi thì chuyện cặp kè của tôi và ông loang đến tai bà vợ già của giám đốc.

Không hề biết bị vợ theo dõi, ông vẫn đều đặn đến nhà tôi một tuần 2 - 3 lần. Tối thứ 7 vừa rồi, khi đang mây mưa cùng nhau thì cửa nhà tôi bị đạp tung. Bà vợ giám đốc cùng mấy người thân tín lao vào như một trận cuồng phong, ông giám đốc mặt cắt không còn giọt máu, run rẩy quỳ xuống xin vợ tha thứ.

Đồ đạc của tôi bị bà vợ già và mấy người đi cùng đập phá tan nát rồi vứt hết ra đường. Chẳng hiểu bà chuẩn bị sẵn từ bao giờ một ổ khóa to tướng, khóa trái căn nhà lại....

Thế là tan mộng bám trụ lại thành phố, tan mộng sống cảnh giầu sang đủ đầy. Tơi tả, bầm giập sau trận đòn ghen, tôi xơ xác và cũng biết rồi mình sẽ đi về đâu nữa. 

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Mượn cớ xem World Cup để qua đêm với gái

Từ trước đến nay, tôi luôn tự hào vì mình có một gia đình hạnh phúc mà bất cứ người phụ nữ nào cũng ao ước.
Vòng vèo qua vài con phố, chồng tôi dừng lại trước cửa một nhà nghỉ nhỏ trong ngõ, khoảng năm phút sau, một cô gái còn trẻ măng bước đến bên cạnh, ỡm ờ ôm eo, khoác vai tình tứ. Cả hai đi thẳng vào nhà nghỉ trong khi tôi như chết đứng tại chỗ.

Từ trước đến nay, tôi luôn tự hào vì mình có một gia đình hạnh phúc mà bất cứ người phụ nữ nào cũng ao ước. Mỗi khi đồng nghiệp đến nhà tôi chơi, mọi người không ngớt lời khen khi tôi có một người chồng rất chiều chuộng và yêu thương, chăm sóc chu đáo cho vợ và gia đình.

Đặc biệt là những lần cơ quan anh tổ chức giải đá bóng, tôi như nở mày nở mặt với các bà vợ đồng nghiệp của chồng khi anh như vừa chơi bóng giỏi, lại vừa sở hữu body đẹp như cầu thủ chuyên nghiệp trên sân. Những cô gái cùng công ty anh đều xuýt xoa ao ước khi nhìn thấy anh "biểu diễn" với những pha bóng đẹp mắt và khả năng ghi bàn "cao thủ".

Nhưng ngoài giây phút đó, một người vợ có chồng quá say mê đá bóng như tôi thực sự nhiều khi cảm thấy thiệt thòi.

Vào ngày thường thì không sao chứ hôm nào có trận bóng là y như rằng, anh không màng gì tới chuyện vợ con. Thời gian này lại đang diễn ra giải World Cup, ngày nào, chồng tôi cũng thức đêm xem bóng. Thậm chí có đêm, chồng tôi thức xuyên từ chập tối đến sáng sớm tinh mơ. Rời tivi là lập tức tranh thủ ngủ, sáng dậy vội vàng cắp cặp đi làm. Mọi việc trong nhà từ cơm nước, giặt giũ đến chuyện đưa đón con, cho con ăn uống, tắm rửa đều một tay tôi gánh vác.

Mượn cớ xem World Cup để qua đêm với gái - 1

Tôi không ngờ, người chồng đã 10 năm "đầu ấp tay gối" với mình lại có thể viện cớ xem bóng để tranh thủ đi nhà nghỉ, hú hí với gái. (ảnh minh họa)

Nếu chỉ thức đêm xem bóng thôi thì tôi không khó chịu đến vậy, đằng này, chồng tôi còn chơi cá cược và say mê như "con nghiện". Vì quá bức xúc, tôi đã nặng lời với chồng, anh ta nói vào mặt tôi như quát và tuyên bố: "Từ hôm sau, nếu cô cảm thấy khó chịu, tôi sẽ đến nhà thằng bạn xem bóng cùng nó, vừa vui lại đỡ bị cằn nhằn".

Nói là làm, từ sau hôm xảy ra cãi cọ, mỗi khi đi làm về chồng tôi cơm nước xong xuôi, lập tức phi xe đến nhà bạn xem bóng.

Mấy ngày đầu, tôi cảm thấy thoải mái vì được ngủ ngon giấc, không bị làm phiền bằng những tiếng hò reo, cổ vũ của chồng. Nhưng chỉ được mấy ngày, tôi cảm thấy không yên tâm khi tối nào chồng cũng ra ngoài xem bóng và ngủ qua đêm ở nhà bạn. Linh tính mách bảo, tôi gọi điện cho mấy người bạn thân của chồng dò hỏi thông tin. Thật bất ngờ khi tất cả đều trả lời không biết, từ đầu mùa World Cup, chồng tôi chưa hề đến nhà họ xem bóng như lời anh nói.

Ngày hôm sau, khi anh vừa rời cổng cũng là lúc tôi dắt xe bám theo. Vòng vèo qua vài con phố, chồng tôi dừng lại trước cửa một nhà nghỉ nhỏ trong ngõ, khoảng năm phút sau, một cô gái còn trẻ măng bước đến bên cạnh, ỡm ờ ôm eo, khoác vai tình tứ. Cả hai đi thẳng vào nhà nghỉ trong khi tôi như chết đứng tại chỗ.

Tôi không ngờ, người chồng đã 10 năm "đầu ấp tay gối" với mình lại có thể viện cớ xem bóng để tranh thủ đi nhà nghỉ, hú hí với gái.

Lúc đó, tôi đã định xông vào tận phòng làm toáng lên để sự thực được phơi bày, nhưng bản năng làm vợ và đặc biệt là trách nhiệm của người mẹ, vì thương hai đứa con nên tôi đành nín nhịn, một mình đứng chờ chồng dưới cổng nhà nghỉ.

Khi đã "no xôi chán chè", chồng tôi bước xuống cùng cô gái kia với gương mặt hả hê và thỏa mãn lắm. Tôi bước đến bên cạnh và nói muốn cùng anh trở về nhà.

Không cần phải kể chắc mọi người cũng biết được thái độ của chồng tôi khi ấy ra sao. Anh ta hoàn toàn bất ngờ và gần như "á khẩu" khi tôi xuất hiện trước mặt. Cô gái kia có lẽ cũng đoán được tình hình nên "chạy thẳng".

Mượn cớ xem World Cup để qua đêm với gái - 2

Tôi thật sự thất vọng trước thái độ của chồng. Giá như anh ta cảm thấy ăn năn, hối lỗi mà xin tôi tha thứ, có lẽ vì con cái tôi sẽ đồng ý. (ảnh minh họa)

Về đến nhà, trái với suy nghĩ của tôi, chồng vẫn chối đây đẩy, cho biết anh ta vào nhà nghỉ với gái không phải để làm chuyện như tôi nghĩ mà chỉ để... xem bóng đá.

Anh ta cho biết, vì sợ làm phiền vợ con nên anh ta vào nhà nghỉ để xem bóng, còn chuyện có gái theo vào cùng chỉ là "phụ họa" mà thôi. Đó chỉ là "tình một đêm" và anh ta hoàn toàn không có tình cảm với cô gái đó.

Tôi thật sự thất vọng trước thái độ của chồng. Giá như anh ta cảm thấy ăn năn, hối lỗi mà xin tôi tha thứ, có lẽ vì con cái tôi sẽ đồng ý. Nhưng đằng này, anh ta vẫn tỏ thái độ trâng tráo, thậm chí còn trơ trẽn bịa chuyện để bao biện cho thói trăng hoa, bồ bịch của mình thì tôi thật sự không thể chịu nổi.

Tôi không thể chung sống với một ông chồng vừa không biết thương vợ, thương con, lại vừa phụ bạc, đốn mạc và dối trá như vậy nữa. Ngày mai, tôi có nên đặt bút viết đơn ly dị?